Trên đường ra sân bay có đi qua nơi giam giữ Phác Luyến Dao, cô bỗng nhớ lại cuộc điện thoại cô ta gọi tới chung cư. Lúc đó trong mắt cô, Phác Luyến Dao chỉ là một con người nham hiểm độc ác, không từ thủ đoạn. Nhưng từ sau khi biết câu chuyện về Dương Lý, cô đã thay đổi suy nghĩ, tự dưng lại muốn nghe thử xem, rốt cuộc Phác Luyến Dao định nói gì với mình.
Bạch Tinh Nhiên nhìn đồng hồ trên tay, thấy thời gian vẫn còn sớm, cô nói với Kiều Phong cô muốn đi gặp Phác Luyến Dao, mặc dù anh ấy không thích, nhưng nhìn dáng vẻ khẩn cầu của cô, anh ấy bèn đồng ý.
Bạch Tinh Nhiên được đưa đến một căn phòng chờ, năm phút sau, Phác Luyến Dao được một viên cảnh sát dẫn ra.
Lúc nghe quản tù nói Bạch Tinh Nhiên tìm gặp cô ta, cô ta hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó vẫn giữ thái độ bình tĩnh hỏi: "Cô tìm tôi?".
Phác Luyến Dao cười khẩy một cái nói tiếp: "Lúc trước tôi tìm cô phát điên thì cô không chịu gặp, gọi điện cô không nghe, giờ cô còn muốn gặp tôi làm gì?".
"Hôm đó… cô muốn nói gì với tôi vậy?".
"Giờ cô mới muốn nghe e là đã muộn rồi", Phác Luyến Dao thản nhiên nói.
"Lẽ nào không phải là để xin tôi tha cho cô sao?", Bạch Tinh Nhiên khó hiểu hỏi.
Phác Luyến Dao bật cười: "Xin cô á? Thật nực cười, tôi có chết cũng không bao giờ cầu xin cô đâu. Thật ra cũng chẳng có gì phức tạp, tôi chỉ muốn nói cho cô biết một sự thật về căn bệnh lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793414/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.