Tại Bệnh viện tâm thần An Khang.
Phác Luyến Dao đi đi lại lại trong phòng chờ, rồi đến trước mặt Thấm Khác hỏi: "Thấm Khác anh không lừa tôi chứ? Chị tôi thật sự còn sống sao?"
"Thấm Khác đưa tay ra kéo lấy cánh tay cô ấy: "Luyến Dao em đừng nóng "Đừng động vào tôi!" Phác Luyến Dao hất tay cậu ta ra: "Chỉ cần nói cho tôi biết có thật la chi toi con song không thôi"
"Anh họ nói với anh như vậy, chắc anh ấy không lừa anh đâu".
Thấm Khác vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng của y tá: "Hai vị, xin mời đi theo tôi".
Phác Luyến Dao ngây ra một lúc, rồi chạy tới chỗ cô y tá: "Là sao? Nói vậy là chị tôi thật sự ở đây? Chị tôi còn sống thật sao?"
"Việc này...
Người đó có phải là Dương tiểu thư cô cần tìm không, thì phải đi xem mới biết được", cô y tá nói.
"Vậy cô mau đưa tôi đi xem", Phác Luyến Dao sốt ruột hối thúc.
Dưới sự chỉ dẫn của y tá, Thẩm Khác và Phác Luyến Dao cùng đi về phía sân sau của bệnh viện, đi lên tầng ba của tòa nhà phía trong cùng.
Y tá vừa đi vừa dặn dò: "Nơi đây là chỗ của những bệnh nhân bệnh nặng không thể tự chăm sóc bản thân, lát nữa bất luận người đó có phải người các vị cần tìm không, thì các vị cũng tuyệt đối phải giữ thái độ ôn hòa bình tĩnh, không được để bệnh nhân bị đả kích mà phát bệnh".
Ruột gan của Phác Luyến Dao đang nóng như lửa đốt, Thấm Khác đành phải đáp lới thay.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793412/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.