Phác Luyến Dao vừa gào thét, vừa giãy giụa, nhưng sức của cô ta vẫn thua tên ăn mày đó, nên không thế nào vùng vẫy ra được.
Hắn sắp hôn lên mặt rồi, hơi thở ghê tởm của tên ăn mày phả vào mặt cô ta, vừa tức giận vừa sợ hãi, khó khăn lắm cô ta mới giãy ra được, không kịp nghĩ gì cả, lập tức đứng dậy bỏ chạy.
Nhìn thấy Phác Luyến Dao chạy còn nhanh hơn thỏ, khóe miệng Bạch Tinh Nhiên khẽ nhếch lên một nụ cười.
Phác Luyến Dao quay đầu lại, nhìn thấy cô cười, rồi lại nhìn sang tên ăn mày đang vẫy tay chào, tức đến xanh mặt.
"Bạch Tinh Nhiên!", cô ta nghiến răng thốt ra ba chữ.
"Sao? Chẳng phải các cô thích chơi ba cái trò hèn hạ này lắm mà.
Tôi chẳng qua chỉ là học lỏm được một chút thôi.
Giả vờ tàn tật lâu như vậy, chắc là vất vả lắm nhỉ?", Bạch Tinh Nhiên giễu cợt.
"Bạch Tinh Nhiên, cô đừng vội đắc ý!"
"Cô lại định giết người à?", Bạch Tinh Nhiên nhún vai: "Nếu có làm, thì nhớ làm sạch sẽ như hai năm trước, nếu không có khi cô còn chết thảm hơn tôi ấy"
"Bạch Tinh Nhiên, cô đừng vội lo cho tôi, có lo thì hãy lo cho đại thiếu gia của cô trước đi.
Chắc cô chưa biết bí mật đáng sợ đằng sau lời đồn về tình nhân định mệnh đâu nhỉ.
Chu Chu ba tháng nữa sẽ bị bà nội moi tim để cứu Tịnh phu nhân, giờ này cô ta bị nhốt trong nhà không trốn thoát được, đang hoảng loạn cực độ.
Để bảo toàn ^ được tính mạng, e là đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793404/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.