Sau khi đi ra khỏi phòng Nam Cung Thiên Ân, Chu Chu vẫn trong tình trạng sợ hãi tột độ, vết răng trên vai chí bị xước chút da, nhưng nghĩ đến cảnh vừa rồi Nam Cung Thiên Ân ôm cô ta cắn mà vẫn thấy ám ảnh. 
Trước đây Nam Cung Thiên Ân nói với cô ta rằng khi anh phát bệnh rất đáng sợ, cô ta còn tưởng đấy là cái cớ đế anh từ chối cô ta, hôm nay đích thân trải qua một lần, cuối cùng cô ta mới tin Nam Cung Thiên Ân không hề lừa cô ta, bộ dạng phát bệnh của anh thực sự quá là khủng khiếp. 
Nghe thấy tiếng gõ cửa, cô ta bất giác rùng mình một cái, mặt mày sợ 
sệt nhìn ra phía cửa. 
Lão phu nhân được chị Hà đưa đến, nhìn cô ta đang ngồi trên giường với vẻ mặt tái nhợt nói: "Nhìn cháu sợ đến mức mặt tái nhợt cả ra kìa". 
"Bà nội...", Chu Chu tủi thân trào nước mắt. 
"Được rồi, không sao rồi, ngủ một giấc sẽ hểt thôi , lão phu nhân nói xong, quay người sang Thấm Tâm bên cạnh: "Chị dâu họ của cháu bị thương sao rồi, có nặng không?". 
"Không bị thương nặng gì, nhưng bị sợ thái quá". 
"Cháu xin lỗi, cháu chỉ là vì sợ quá...", Chu Chu vẫn xin lỗi tiếp. 
Thẩm Tâm cười nhẹ nói: "Chúng ta dều là con người bằng da bằng thịt, cho dù là ai đi nữa bị anh họ làm cho sợ rồi cắn như vậy chắc chắn dều sợ hãi cả mà, chị dâu họ cũng đừng tự trách mình nữa, chẳng phải bà nội đã tha thứ cho chị rồi sao". 
Chu Chu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793377/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.