Chu Chu biết đây không phải lí do chính, nhưng nếu Nam Cung Thiên Ân đã nói
vậy, cô ta cũng không hỏi tiếp nữa. Hơn nữa cơ hội tốt như vậy, cô ta không thể bỏ
lỡ, thế là mặt cô ta trở nên rạng rỡ, mỉm cười nói: “Nhưng giờ tốt rồi, cuối cùng
cũng quay về, cuối cùng cũng gả cho anh theo mong ước”.
“Thiên Ân”, cô ta đột nhiên đi vòng tới chỗ ngồi của anh rồi ngồi xuống, khoác
cánh tay anh dịu dàng nói: “Em biết giờ anh vẫn nhớ Bạch Tinh Nhiên, anh yên
tâm, em sẽ từ từ chờ anh như bây giờ vậy, cho dù bao nhiêu năm đi nữa, em chờ
đến khi nào anh quên cô ấy đi thì thôi”.
“Anh đã nói rồi, sau này đừng có nhắc đến Tinh Nhiên trước mặt anh”, Nam Cung
Thiên Ân nói, giọng nói của anh bình thản, không lộ ra một tức giận hay bực mình
nào.
Chu Chu im lặng một lúc, rồi can đảm gật đầu: “Vâng, anh không muốn nghe thì
em không nhắc đến nữa, nhưng em có thể xin anh một chuyện không?
*Chuyện gì?”.
Chu Chu nhìn anh, trong ánh mắt lộ vẻ oán trách: “Em có thể xin anh hãy coi em
như một người vợ thực sự của anh không? Chứ không phải là hữu danh vô thực, khi
ở bên nhau cũng đừng lạnh nhạt như vậy, hãy giống như năm xưa ấy, ngày nào
chúng ta cũng vui vẻ bên nhau”.
Nam Cung Thiên Ân nhìn cô ta, hít nhẹ một hơi nói: “Chắc em đã quên giao hẹn
trước đây của chúng ta sao?”,
“Em chưa quên, em chỉ là…, nước mắt Chu Chu rơi xuống: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793355/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.