Kiều Phong mấp máy môi, tỏ ra giải thích:
"Chủ yếu là anh sợ Tiếu Vãn Nhiên nổi bật quá sẽ dễ bị bọn buôn người nhắm vào, hoặc bị bắt cóc.
Em xem Tiếu Vãn Nhiên nhà chúng ta dễ thương như vậy, chẳng phải là rất nguy hiếm hay sao?", anh ấy dùng một tay khác kéo Tiểu Vãn Nhiên lại, vuốt tóc cô bé.
Bạch Tinh Nhiên nghĩ một lúc gật dầu: "Anh nói đúng, là em suy nghĩ thiếu chu đáo quá, lát nữa em sẽ đến nói với cô giáo Phương đừng đế Vãn Nhiên làm đại sứ hình tượng gì nữa".
"Vậy con cũng không mặc váy đẹp nữa", Tiếu Vãn Nhiên kéo chiếc váy đỏ
Bạch Tinh Nhiên mỉm cười chỉnh lại váy vừa bị cô bé kéo cho xộc xệch: "Vì sao thế? Con hóng hớt gì đó hả?".
"Vì con không muốn bị bắt cóc, không muốn rời xa bố mẹ", cô bé nói với vẻ nghiêm túc.
"Không đâu, Tiếu Vãn Nhiên sẽ không bị bắt cóc đâu", Kiều Phong ôm cô bé an ủi:
"Bố mẹ sẽ bảo vệ Tiếu Vãn Nhiên thật tốt".
Bạch Tinh Nhiên nắm tay Tiếu Vãn Nhiên đi vào trong trường mầm non, từ xa đã nhìn thấy cô giáo Phương đứng đón các bạn nhỏ như thường lệ, Tiểu Vãn Nhiên vui mừng chạy đến chào cô giáo: "Chào buổi sáng cô giáo Phương ạ!".
"Chào buổi sáng Tiếu Vãn Nhiên",
cô giáo Phương dắt tay Tiểu Vãn Nhiên, xoa đầu cô bé nói: "Đi vào bỏ cặp xách xuống đi".
"Vâng ạ", Tiếu Vãn Nhiên chào tạm biệt Bạch Tinh Nhiên rồi đi vào trong lớp.
Bạch Tinh Nhiên nhìn cô bé đi vào trong lớp rồi nhưng lại chưa muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793352/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.