Văn phòng bỗng yên ắng hằn, Nam Cung Thiên Ân vẫn tựa vào bàn, hoa mắt chóng 
mặt, khó chịu như sắp chết vậy. 
Trợ lý Nhan lo lắng nhìn anh: “Thiên An thiếu gia, anh vẫn ổn chứ? Anh đừng lo, 
anh vừa xuất viện tuyệt đối không đừng để phát bệnh nữa”. 
Nam Cung Thiên Ân cố gắng nhẫn nhịn sự khó chịu trong người, ngẩng đầu lên 
nhìn cô ấy: “Những gì cô ấy nói là thật sao? Nhan Duyệt, trước giờ cô chưa từng gạt 
tôi, cô nói thật cho tôi biết đi 
Trợ lý Nhan khó xử im lặng, lúc này muốn tiếp tục lừa dối anh gần như không thể, 
Nam Cung Thiên Ân cũng sẽ không tin nữa. 
“Hôm đó ở bệnh viện trước khi tôi tỉnh lại đã mơ một giấc mơ, mơ thấy Tình Nhiên 
đang cầu cứu tôi, vẻ mặt sợ hãi tuyệt vọng. Tôi muốn cứu cô ấy, nhưng lực bất tòng 
tâm, giống như có thứ gì đó đang trói tôi lại, đợi đến khi khó khăn lắm mới thoát ra 
được, thì đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa”, anh dừng lại một lúc, chua xót 
nói: “Tôi tưởng đó là một cơn ác mộng, chỉ là mơ… 
“Thiên Ân thiếu gia, anh đừng tự trách, anh không sai, thiếu phu nhân rời xa anh 
cũng không phải vì anh làm cô ấy thất vọng, cô ấy chỉ là nghe lời đồn, cô ấy cho 
rằng tác thành anh và Chu tiểu thư thi bệnh của anh sẽ khỏi. 
“Lời đồn..”, Nam Cung Thiên Ân cười lạnh mỉa mai. 
Trợ lý Nhan tiếp tục an ủi nói: “Thiếu phu nhân hi vọng anh sống khỏe mạnh, cho 
nên mới lựa chọn ra đi, cho nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793344/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.