"Đói", mãi một lúc, Nam Cung Thiên Ân mới rặn ra một chữ.
"Biết ngay là anh sẽ đói mà", Bạch Tinh Nhiên cười nghịch ngợm, nổi giận đùng đùng thế, nuốt trôi đồ ăn mới lạ đó.
Cô bò dậy khỏi người Nam Cung Thiên Ân, vén chăn cho anh rồi vừa đi tới trước tủ quần áo lấy dồ mặc vừa nói:
"Anh nằm một lát đi, em đi nấu chút mì".
Nam Cung Thiên Ân chắc là mệt rồi, chí khẽ khàng đáp lại rồi nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bạch Tinh Nhiên tìm thấy mì và trứng gà trong tủ lạnh, đập trứng vào
bát kiếm tra một lát thì thấy nhiều ngày vậy rồi mà chưa bị hỏng.
Cô nấu mì trứng gà đơn giản, sau khi đặt mì lên bàn ăn, mới bước về phía phòng ngủ.
"Mì nấu xong rồi, mau dậy ăn đi", cô đứng cạnh cửa, giơ tay định bấm công tắc đèn.
Nhưng Nam Cung Thiên Ân ở trên giường lại đột nhiên lên tiếng ngăn cản cô:
''Đừng bật đèn".
Bạch Tinh Nhiên sửng sốt, đừng bật đèn? Nam Cung Thiên Ân chỉ khi phát bệnh mới sợ đèn.
"Thiên Ân, anh vẫn ổn chứ?", cô bước nhanh tới, bò lên giường sờ mặt anh, nhờ ánh sáng lờ mờ quan sát anh hỏi:
"Mặt anh hơi nóng, có phải phát bệnh rồi không?".
"Chắc thế, em tránh xa anh chút", Nam Cung Thiên Ân đẩy cơ thể cô:
"Ngoan, ra ngoài ăn mì đi, đừng lo cho anh".
Bạch Tinh Nhiên trở mình xuống giường, nhưng cô không ra ngoài mà tìm thuốc trong ngăn kéo.
Nhưng ngăn kéo đã mở sẵn, bình thuốc cũng mở nắp đặt trên bàn, cô ngấng dầu sốt ruột hỏi:
"Thiên Ân, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793332/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.