Lâm An Nam bị cô tát mạnh một cái, chỉ là mặt anh ta hơi nghiêng về một bên, sau
đó quay đầu lại như chưa hề bị gì, nhìn cô đồng thời còn giơ tay lên sờ má cô quan
tâm hỏi: “Mặt của em sao thế? Sao lại đỏ thế này?”.
Đó là vì bị lão phu nhân tát, nhìn cũng biết là vết ngón tay.
Bạch Tinh Nhiên giơ tay lên đánh cái tay anh ra xuống: “Đừng có giả vờ tốt bụng ở
đây!”.
“Tinh Nhiên, em đừng tức giận vội”.
“Thiên Ân giờ không tỉnh lại, mà anh bảo tôi không tức giận được sao?” Bạch Tinh
Nhiên tức đến mức lại tát cho anh ta một cái nữa: “Anh cố tình đúng không? Có
phải anh cố tình muốn hại chết Thiên Ân?”.
Cái tát này của cô không tát vào mặt Lâm An Nam thành công, ngược lại còn bị anh
ta nằm chặt cổ tay.
Lâm An Nam cuối cùng cũng tức giận lên: “Vì sao em không hỏi vết thương của
anh từ đầu mà có? Vì sao em không hỏi tôi qua anh uống bao nhiều rượu? Trong
lòng em chỉ có mình Nam Cung Thiên Ân thôi sao?”
“Tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, trong lòng tôi chỉ có một mình Nam Cung
Thiên Ân!”.
“Nhưng em cũng không thể vì thế mà không biết phân biệt phải trải chứ?”, Lâm
An Nam tức tối nói: “Anh nói cho em biết, tối qua là Nam Cung Thiên Ân tìm anh,
là anh ta tìm anh để đánh nhau, cũng là anh ta tìm anh đi uống rượu, chứ không
phải là anh tìm anh ta.
“Anh nói gì?”, Bạch Tinh Nhiên sững sở trừng mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793321/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.