"Đúng là không tệ", Nam Cung Thiên Ân tiếp tục dùng ngón cái kéo màn hình:
"Vừa nhìn đã biết là cậu ấm mang cả đống tiền mở chơi".
"Ha, ha, có lẽ thế", Bạch Tinh Nhiên nhìn biếu cảm trên mặt Nam Cung Thiên Ân, may mà anh không biết công ty này là do Lâm An Nam mở, nếu không thì chắc chắn lại hiếu nhầm cô.
Cô vươn tay cầm lại điện thoại, nói:
"Được rồi, ngủ sớm đi".
Nam Cung Thiên Ân gật đầu, ôm cô nằm vào chăn.
Bạch Tinh Nhiên không ngờ việc mình lo lắng lại xảy ra sớm đến vậy,
khi cô nhìn thấy bóng dáng Lâm An Nam xuất hiện trước mặt mình thì kinh ngạc đến mức gần như không thốt nên lời.
Không ngờ anh ta lại về nước rồi, không ngờ lại về nước thật rồi!
"Chẳng lẽ giờ trong lòng, trong mắt em chí có anh ta sao?
Dù gì anh cũng từng cứu em, nhưng đến cả cơ hội uống cốc cà phê với em cũng không có ư?
Bạch Tinh Nhiên, em cứ phải tuyệt tình như vậy mới được sao?
Em phải biết là em càng tuyệt tình thì anh càng không cam lòng".
"Em....” Bạch Tinh Nhiên bị anh ta nói cho câm nín.
Lâm An Nam tiếp tục chất vấn:
"Tại sao em lại tránh anh như tránh rắn độc thế?
Chẳng lẽ em cứ phải ép anh lôi em vào quán cà phê trước mặt mọi người sao?".
Bạch Tinh Nhiên không đáp lại được, nhưng Lâm An Nam lại kéo cổ tay cô chuyến hướng đi của cô, chí vào cửa hàng đá quý gần đó:
"Nhớ lúc chúng ta chọn nhẫn cưới ở đây em đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793310/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.