Diễu Mỹ nhìn giới thiệu sơ lược và công ty trên bàn, rồi lại nhìn Bạch Tinh Nhiên
chẳng tươi tỉnh gì, nhún vai nói: “Tiêm năng phát triển gì, mình thấy Tinh Nhiên
căn bản chẳng có ý chỉ này”.
Tô Tích cũng nhìn Bạch Tinh Nhiên, bực mình nói: “Nếu đã quyết định rời xa Nam
Cung Thiên Ân, thì phải kiếm công việc tốt một chút mà nuôi sống bản thân chứ”.
Bạch Tinh Nhiên khẽ hít một hơi, nói: “Mình vẫn muốn đi thi chứng chỉ sư phạm
mầm non, dạy các bạn nhỏ ở trại trẻ mồ côi vẽ tranh”.
Diêu Mỹ lại nhún vai: “Haiz, mình thấy cậu vẫn chưa bỏ cuộc, vẫn không quên
được đứa con gái thất lạc kia.
“Đến trại trẻ mồ côi cũng không có gì không tốt, muốn đi thì đi đi”, Tô Tích đứng
dậy khỏi sofa: “Nhưng giờ việc cần làm đầu tiên là lấp đầy bụng đã, mình sắp đói chết rồi”.
“Ăn gì?”.
“Đến nhà hàng đồ Tây mới mở gần đây
“Nhà hàng em chồng cậu mở à?”, Diêu
Mỹ hỏi.
“Đúng, nhiều món đặc sắc nước ngoài làm, vị cũng khá”, Tô Tích nói.
Bạch Tinh Nhiên vừa nghe thấy là nhà hàng của Kiều nhị thiếu gia thì theo bản
năng lắc đầu phản đối: “Đổi quán khác đi, mình sợ…
“Sợ Nam Cung Thiên Ân hiểu nhầm?”, Tô Tích nói tiếp phần sau mà cô không nói,
câm nín: “Người ta đã đi cùng với tình đầu rồi, cậu còn sợ, đúng là đồ tưởng bở.
“Mình…, Bạch Tinh Nhiên há miệng, mới nhận ra mình không biết giải thích sao,
cũng đúng, Nam Cung Thiên Ân người ta đã đến với tình đầu rồi, cô còn sợ cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793293/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.