Hai người đang điên cuồng mây mưa trên giường đồng thời cứng người lại, đầu óc
Bạch Tinh Nhiên trống rỗng trong hai giây, cảm giác được Nam Cung Thiên Ân
định xuống giường, cô ngay lập tức siết chặt hai cánh tay vốn đã vòng trên cổ anh.
Nam Cung Thiên Ân thở dốc hôn lên môi cô một cái rồi nói: “Anh đi xem thử”.
“Cô ta chắc chắn là giả vờ”, Bạch Tinh Nhiên tức điên rồi, không ngờ lại là con
khốn đó làm hỏng chuyện, sao cô ta cứ như âm hồn không tiêu tan vậy chứ?
Chẳng lẽ vừa nãy lúc cô gọi điện cho Diêu Mỹ bị cô ta nghe thấy? Cố ý đến phá rối
cô? Nghĩ đến đấy, cô càng ôm chặt cơ thể Nam Cung Thiên Ân hơn nhìn ảnh với
ánh mắt cầu xin: “Tin em đi, cô ta giả vờ đó, cô ta cố ý đó…
“Có phải giả vờ không anh qua xem một cái là biết, Nam Cung Thiên Ân lại hôn lên
môi cô một cái, sau đó bỏ đôi tay đang ôm cổ anh xuống.
Anh trở mình xuống giường, nhặt quần áo dưới sản lên bắt đầu choảng vào người.
Bạch Tinh Nhiên tức điên ngồi dậy theo, trừng mắt nhìn anh hét khản cả cổ; “Nam
Cung Thiên Ân nếu anh dám đi thì em cho anh biết tay!”.
“Nếu là giả thì anh sẽ về ngay, nếu là thật… 40 độ sẽ mất mạng đó em hiểu
không?”, Nam Cung Thiên Ân nói rồi bèn đi ra cửa phòng ngủ.
Thế mà anh lại đi thật.
Bạch Tinh Nhiên đờ ra trên giường, tức đến mức hai mắt đỏ bừng, cả người run
rẩy…
Nam Cung Thiên Ân vào phòng ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793290/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.