"Thiên Ân, em đã đảm bảo với cô ấy rất nhiều lần rồi, em sẽ không phá hoại tình cảm của hai người, tại sao cô ấy không tin em? Tại sao chứ?", Chu Chu càng nói càng tủi thân:
"Em đã nhân nhịn lắm rồi, bất kế cô ẩy tỏ thái độ thế nào, nói gì làm gì với em em đều nhịn, tại sao cô ấy vẫn đối xử với em như vậy? Là vì mấy ngày nay em cứ ở nhà anh sao?".
Bạch Tinh Nhiên đứng ở ngoài cửa không nghe nổi nữa, tức đến run người.
Cô quay người đứng bên cửa, hít vào một hơi, khó khăn lắm mới đứng vững rồi cất bước đi về phía hội trường.
Không phải là Tô Tích làm, vậy là Chu Chu tự mình bày ra à?
Bạch Tinh Nhiên cắn chặt môi, tức tới nỗi đầu óc mơ hồ, thậm chí còn không biết bản thân tiếp theo nên làm gì.
Tô Tích kéo cổ tay cô quay lại, Bạch Tinh Nhiên như một cỗ máy bị cô ấy kéo đến phòng nghỉ. Trên sofa, Chu Chu vẫn khóc lóc ỉ ôi, thậm chí còn sà vào lòng Nam Cung Thiên Ân, mà Nam Cung Thiên Ân thì đang vỗ nhẹ tay lên vai cô ta an ủi.
Động tác vừa ấm áp vừa thân mật như thế, khiến Tô Tích vừa đi vào tức tối.
Tô Tích kéo mạnh Chu Chu một cái ra khỏi người Nam Cung Thiên Ân, không vui gào lên: "Con khốn! Cô còn định giả vờ đến bao giờ? Dùng cái chiêu trò ấu trĩ này không thấy buồn nôn à? .
Chu Chu bị cô ấy cưỡng ép kéo ra khỏi lòng Nam Cung Thiên Ân, sợ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793284/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.