Bạch Tinh Nhiên nhìn chăm chăm cô ta, hai tay đặt trên đầu gối siết chặt quân
mình.
Lời này nói hay thật đó, Bạch Tinh Nhiên nghe không nổi nữa, Tô Tích và Diêu Mỹ
càng nghe không nổi.
“Thấy qua kẻ đê tiện, chưa thấy ai đê tiện thế này!”, Tô Tích bực mình đập cốc trà
cô ta giơ đến trước mặt Bạch Tinh Nhiên: “Cô dẹp cái kiểu giả tạo này lại đi! Nam
Cung Thiên Ân không phải kẻ ngốc!”.
Nước trong cốc trà đổ ra, một nửa đổ lên ngón tay Chu Chu, một nửa đốt lên đùi
Bạch Tinh Nhiên.
Bạch Tinh Nhiên chỉ cảm thấy đùi đau rất, Chu Chu cũng đồng thời đau đớn hét
toáng lên, cốc rơi xuống đất.
“Tinh Nhiên, chúng ta đi, còn ở lại đây thì mình nên mất”, Tô Tích túm cổ tay
Bạch Tinh Nhiên kéo cô dậy khỏi sofa.
“Đã bảo cậu đừng vào rồi, đang yên lành lại bị chọc cho buồn nôn!”, Diễu Mỹ cũng
xách túi rời chỗ.
Ba người lên xe, Tô Tích mới tức giận nói: “Xem ra bọn mình vẫn đánh giá thấp cô
ta, cô ta ăn nói sắc bén thật”.
“Đã bảo các cậu rồi, so chiều với cô ta sẽ bị tức điên”, Bạch Tinh Nhiên đã dẫn bình
tĩnh lại, sự giả tạo của Chu Chu cô đã biết rồi, hôm nay không phải lần đầu.
“Cậu cũng thế, sao lại có thể yếu đuối như vậy? Nếu là mình thì đã tát cho cô ta
một cái rồi”, Tô Tích trách ngược Bạch Tinh Nhiên.
“Nếu Tinh Nhiên tát cô ta thì cô ta sẽ đi mách chỗ Nam Cung Thiên Ân, người chịu
thiệt chẳng phải vẫn là Tinh Nhiên sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793276/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.