Đứng trong thang máy bốn phía đều là gương, Bạch Tinh Nhiên nhìn hai người
trong gương, thân mật như vậy, tình cảm như thế, như thể chưa từng xuất hiện
nhân vật Chu tiểu thư vậy.
Bạch Tinh Nhiên nhìn anh trong gương hỏi: “Phải rồi, trưa nay anh ăn ở đâu thế?”.
“Ăn ở bên ngoài, sao vậy?”.
“Không có gì”, Bạch Tinh Nhiên lắc đầu: “Em chỉ quan tâm chút thôi”.
“Sao nào? Anh không làm phiền em thì em
không quen à?”.
“Đâu có”, Bạch Tinh Nhiên nhìn sắc mặt của anh, thầm nghĩ bụng anh rốt cuộc là
ra ngoài ăn cơm ở đâu đây? Không phải là về căn biệt thự nhỏ ăn cùng Chu tiểu thư đấy chứ?
Cô không hỏi thẳng, cũng không biết nên hỏi thế nào,
Khi hai người cùng về đến căn biệt thự nhỏ, cả căn nhà đã yên tĩnh lại.
Bạch Tinh Nhiên ngẩng đầu lên nhìn cửa sổ tầng hai một cái, thấy đã tắt đèn.
“Mọi người đều đi ngủ hết rồi sao?”, đêm muộn nên hơi lạnh, vừa xuống xe đã bị
một cơn gió lạnh thổi đến, cô bất giác kéo chiếc áo gió lại.
“Chắc là đều ngủ rồi, gần mười hai giờ rồi mà”, Nam Cung Thiên Ân khóa xe, cùng
Bạch Tinh Nhiên đi lên trên nhà.
Hai người vừa bước vào nhà, liền thấy Chu Chu từ tầng hai đi xuống.
“Chu Chu, sao muộn thế mà vẫn chưa ngủ?”, Nam Cung Thiên Ân nhìn cô ta hỏi.
Trong lòng Bạch Tinh Nhiên lại thấp thoảng một dự cảm không lành, muộn thế
này mà chưa ngủ… cô ta rốt cuộc muốn làm gì đây?
“Buổi chiều em ngủ nhiều quá nên giờ không ngủ được”, Chu chu vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793262/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.