Chiếc bánh này quả nhiên là đã được khai quang? Lại có thể linh nghiệm đưa Tiếu Ý đến trước mặt cô sao? Điều ước thứ ba của cô chính là hi vọng bệnh của Tiểu Ý sẽ khỏi!
Cô chớp chớp hai mắt, Tiểu Ý vẫn đứng đó tươi cười!
Cô hết sức kinh ngạc, để kiểm chứng bản thân không phải đang nằm mơ, cô thậm chí còn dùng móng tay cấu vào lòng bàn tay một cái thật mạnh, cảm giác đau điếng từ lòng bàn tay lan ra đến đỉnh đầu, cô bất giác hít ngược vào một hơi.
"Tiểu Ý...”, cô gần như nín thở thốt ra cái tên này, sợ bản thân gọi to quá sẽ khiến Tiếu Ý biến mất.
"Chị...!", Tiểu Ý cười chạy qua bánh gato xà vào lòng cô, cảm xúc chân thực này khiến Bạch Tinh Nhiên lại ngây ra, cuối cùng cũng tin vào sự thật.
Tiểu Ý quay lại thật rồi, trở về bên cô rôi!
Cô ngây người ra một lúc, mới từ từ đấy Tiếu Ý ra khỏi lòng cô, ngắm nghía cậu bé hỏi:
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
"Tiếu Ý, có thật là em không? Gần đây em chạy đi đâu vậy? Làm chị lo lắng gần chết em biết không?".
Rõ ràng là biết cậu bé bị Nam Cung Thiên Ân giấu đi, cô vẫn hỏi như vậy.
Tiểu Ý cười khanh khách nói:
"Chị, em có chạy lung tung đâu, anh rế đưa
em và mẹ sang Pháp chữa bệnh, anh rể nói đợi bệnh của em khỏi fôi sẽ đưa em đi gặp chị".
"Chữa bệnh?", Bạch Tinh Nhiên ngắm nghía, sau đó xoa người cậu bé:
Bạch Tinh Nhiên cảm động lao tới, hôn một cái lên môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793237/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.