Hai mươi phút sau về đến phòng ngủ, Bạch Tinh Nhiên lê bước chân nặng nề về giường, cuộn mình bằng chăn như cái bánh chưng. 
Rõ ràng là rất mệt, nhưng cô nằm xuống giường thì lại chẳng buồn ngủ xíu nào. 
Lăn lộn trên giường, cô nhìn thấy kim giờ dạ quang trên tường đã chỉ một giờ sáng. Lúc này trong nhà yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, một trận gió thổi qua, rèm cửa sổ tung bay vang lên tiếng xột xoạt. Vừa nãy mới bị dọa cho vỡ mật, trong lòng cô không kiềm được mà trào dâng cảm giác lạnh lẽo, kéo chặt chăn trên người. 
Cô muốn bật đèn, mới nhớ ra đèn lúc này đã bị người ta xử lý, trong đêm căn bản sẽ không sáng, chị Hà từng nói, lúc có đại thiếu gia, cô không được bật đèn. 
Ngay sau đó, trong đầu đổi thành cảnh tượng Lâm An Nam và Bạch Ánh An bên nhau, còn cả lời nói ác độc của Bạch Ánh An. 
Cô lắc đầu, nhắm mắt lại, thực sự không thể nghĩ tiếp nữa. 
Cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, cô cử động cơ thể, không đứng dậy, mà co người vào trong chăn, đồng thời lau lệ trong mắt bằng mu bàn tay, muộn thế này ngoài Nam Cung Thiên Ân còn có thể là ai? 
Người vào quả nhiên là Nam Cung Thiên Ân, trong đêm tối cô vẫn không nhìn rõ mặt anh, nhưng có thể cảm nhận được hơi thở ngang ngược đặc biệt trên người anh. 
Anh đi thẳng tới, lôi cô ra khỏi chăn, bàn tay to bóp cằm cô, đầu ngón tay lại xẹt qua mặt cô một cách rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/792889/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.