Thấy Hàn Cảnh Hiên phẫn nộ như vậy, trong lòng Đới Tư Dĩnh đau xót tuyệt vọng cùng bi thương, cố nén nước mắt để nó không chảy ra, không nghĩ tới sự tình càng lúc càng nghiêm trọng, vốn định buộc anh ly hôn, lại không nghĩ rằng chọc giận anh.
Yên lặng xoay người đi dọn dẹp phòng khách, ly hôn cũng thế, không rời cũng thế, cô không quan tâm đến việc đi hay ở, cũng không muốn cưỡng cầu.
Buổi sáng, Đới Tư Dĩnh trước sau như một chuẩn bị tốt bữa sáng cho anh, đặt ở trên bàn.
Thấy Hàn Cảnh Hiên rời giường đi ra, vừa muốn chào hỏi, liền nhìn thấy anh với gương mặt lạnh như băng, mở miệng ra lại thôi, anh nhướng mắt lạnh đảo qua cô, sau đó đi ra ngoài cửa.
Đới Tư Dĩnh ngồi đó, đem trứng ốp để ở trước mặt, dùng dao nĩa bắt đầu ăn, liều mạng lấp đầy miệng, nước mắt lã chã rơi xuống, vì sao? Vì sao hôm nay đi đến tình trạng này.
Điện thoại đột nhiên vang lên, cô vội vàng lau đi nước mắt, ổn định tinh thần, bắt máy: “A lô, ai vậy?”
“Tư Dĩnh, em có khỏe không? Cảnh Hiên, anh ta có…….” Đầu dây bên kia, Đới Tư Giai lo lắng hỏi.
“Chị, là chị à, em vẫn ổn, Cảnh Hiên không làm gì cả? Chỉ là nhất thời khó có thể chấp nhận, giờ cũng không thèm để ý tới em nữa.” Đới Tư Dĩnh tỏ vẻ thoải mái nói.
“Vậy anh ta có đồng ý ly hôn với em không?” Đây mới chính là chuyện mà cô muốn biết.
“Không có, chị à, anh ấy nói anh ấy sẽ không ly hôn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thay-the/1226203/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.