Lý Ngọc Vân bước xuống xe, nhất thời liền cảm giác có gì đó không đúng. Lúc này, một khẩu súng đã đặt lên đầu hắn, giọng nói của Võ Kiệt vang lên bên tai hắn :
- Thằng ngu này, hôm nay mày có chạy đằng trời cũng không thoát được đâu !
Lý Ngọc Vân không ngờ lại là Võ Kiệt, hắn vừa tính mở miệng nói thì ba người cảnh sát còn lại đều xuống xe, một người vung chân đá tới ngực Lý Ngọc Vân.
" Hự ! " Lý Ngọc Vân giả bộ ôm ngực lăn lộn dưới mặt đất, sợ hãi nói :
- Tôi .... sao lại đánh tôi ... mấy người .... không phải là cảnh sát ... !
- " Ha ha, tụi tao có nói tụi tao là cảnh sát ! Tấm giẫy chứng nhận khi nãy là của ông già tao, tao trộm đen tới hù dọa mày đó. " Người đàn ông tự xưng cảnh sát lúc nãy đang ôm bụng cười sặc sụa, giọng nói châm chọc Lý Ngọc Vân.
Lý Ngọc Vân vẫn giả vờ nằm dưới đất, dùng ánh mắt căm giận nhìn đám người này, phẫn nộ nói :
- Các người .... không sợ tôi báo cảnh sát sao ... Đừng ! Đừng lại đây .... Tôi ... tôi báo cảnh sát đó !
Võ Kiết lăm lăm cây súng trong tay, từ từ bước tới trước mặt Lý Ngọc Vân, hắn chỉ súng vào đầu Lý Ngọc Vân rồi nói :
- Chỉ trách mày dám phá đám tao ! Ha ha, nếu có kiếp sau thì đừng làm người nữa !
Võ Kiệt bóp cò, tiếng súng nổ vang. Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-tam/1884007/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.