Thời gian một buổi chiều nhanh chóng trôi qua, rất nhanh Lý Ngọc Vân đã tới giờ tan ca. Hắn từ trong không gian Kim Cầu tỉnh lại, và vừa vặn học xong phần cơ bản của môn Khinh Công ! Lý Ngọc Vân gặp anh Út để chuyển ca cho người sau rồi đi bộ về nhà.
Buổi chiều là lúc học sinh ra về, công nhân viên chức tan sở về nhà nên lưu lượng xe lưu thông rất đông, Lý Ngọc Vân đi bộ trên vỉa hè, chốc chốc lại gặp phải vài ba chiếc xe máy leo lên vỉa hè mà chạy vội vã, hắn thầm ngao ngán về ý thức giao thông của người dân sao mà kém thế !
Bỗng nhiên , có một trái banh nhựa đập vào chân hắn. Chủ nhân của trái banh là một bé trai khá kháu khỉnh, bé trai nhìn nhìn Lý Ngọc Vân một hồi, sau đó cười tươi nói :
- Chú gì đó ơi ! Cho cháu xin lại trái banh !
- " Chú sao ? " Lý Ngọc Vân sờ sờ mũi, không ngờ mình lại già tới vậy ! Hắn cúi người lượm trái banh cho cậu nhỏ, yêu thương sờ sờ gương mặt cậu bé, nói :
- Sao cháu không vào nhà chơi ? Chơi ngoài này nguy hiểm lắm.
Bé trai lém lỉnh cười một tiếng, nói :
- Ở trong nhà mẹ không cho cháu đá banh, nên cháu lén ra ngoài chơi một chút ! Chú đừng mách với mẹ cháu nhé !
Bé trai nói xong liền ra dấu hiệu im lặng, Lý Ngọc Vân cười cười cũng đưa tay lên môi làm dấu hiệu im lặng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-tam/1883990/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.