Buổi sáng mai Châu Gia Việt thức dậy từ sớm, anh huỷ hết tất cả lịch hẹn của ngày hôm nay. Hạ Như Yên vừa tỉnh lại đã nghe loáng thoáng câu chuyện, cô hỏi: “anh có chuyện gì sao? Tự nhiên lại huỷ hết lịch trình như thế?”
Châu Gia Việt tiến đến nhẹ ngồi xuống cạnh giường, anh nói: “không có việc gì quan trọng bằng em với con cả. Anh sẽ cùng em đến bệnh viện đăng kí khoá học chăm sóc mẹ và bé.”
Hạ Như Yên lắc đầu: “em đi một mình cũng được kia mà.”
Châu Gia Việt khẽ xoa nhẹ vùng bụng của vợ: “ít ra em cũng phải cho anh làm tròn trách nhiệm của người chồng người cha chứ!”
Hạ Như Yên đành mỉm cười, gật đầu: “được… nếu anh muốn thì chúng ta cùng nhau đi.”
Hai người thay quần áo tươm tất rồi cùng nhau đi đến bệnh viện. Từ ngày biết vợ có bầu Châu Gia Việt chăm sóc cẩn thận từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Anh luôn sát cạnh dìu vợ, lúc xuống xe cũng dìu đỡ, che chắn. Mỗi lần vợ mỏi lưng hay khó ngủ thì matxa.
Hai người vừa tới thì cô y tá đưa vào một căn phòng kín cuối dãy hành lang tầng hai của bệnh viện. Cô y tá đưa cho hai người một cuốn sổ chi tiết về khoá học rồi ân cần chỉ dẫn. Châu Gia Việt không đọc mà nói luôn: “tôi đồng ý học.”
Cô y tá hỏi lại: “anh không cần suy nghĩ thêm nữa sao?”
Châu Gia Việt lắc đầu từ chối ngay: “không cần…chỉ cần tốt cho vợ con tôi thì mọi thứ tôi đều chấp nhận.”
Cô y tá mỉm cười khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982545/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.