Bóng tối bao phủ, thi thoảng cơn gió lạnh thổi tới, Hạ Như Yên rùng mình run sợ. Cô không dám thở mạnh, chân bước chậm rãi, ánh mắt đảo nhìn quanh liên tục.
Bỗng nhiên ánh đèn rực sáng, bóng nháy lấp lánh, lung linh, bóng bay phấp phới theo làn gió thổi. Trên mỗi đoạn đường lại có bảng chỉ dẫn mũi tên, cùng dòng chữ đi thẳng hay quẹo trái.
Bước thêm mấy bước lại hiện lên một dây treo đầy những bức ảnh ngọt ngào và hạnh phúc giữa hai người. Những nụ hôn vụng dại của thủa mới yêu, hay là cả những khung hình ngại ngùng khi mới ở cạnh nhau. Những ngày ấy tuy cả hai chưa thấu hiểu về nhau nhưng ít nhiều cũng có chút lay động dành cho đối phương.
Cô bước đến gần, bàn tay nhẹ nhàng lật lên từng bức ảnh, ngắm nhìn thật kĩ, thật lâu. Cảm giác hạnh phúc ngập tràn. Không ngờ rằng anh đã cất giấu những bức ảnh kỉ niệm ấy đến tận bây giờ. Đôi mắt cô rưng rưng xúc động. .
||||| Truyện đề cử: Thần Cấp Ở Rể |||||
Hai chân cô tiếp tục bước lên phía trước, một chú gấu bông xinh xắn đang ngồi bên góc cùng chiếc ghế nhỏ màu trắng. Ôi! Dễ thương đến lạ lùng. Điều đó đã thu hút tầm nhìn của Hạ Như Yên. Cô đi đến gần, cầm chú gấu lên, mỉm cười nhẹ: “mày thông đồng với anh ấy rồi có phải không?”
Cô lại bước theo chiều chỉ dẫn của mũi tên, một bó hoa dại đặt ở giữa mặt hình trái tim sắp đầy các loại hoa rực rỡ. Ngay sau mặt bên kia của trái tim Châu Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982542/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.