Chiếc Audi rời khỏi khu chợ, rẽ hướng vào một cửa hàng hoa. Màu hoa sặc sỡ, mùi hương nhè nhẹ. Cũng vì thế mà cửa hàng ấy như nổi bật ngay giữa lòng thành phố. Người mua hoa cũng đông nghẹt.
Hoa tượng trưng cho cái đẹp và sự tốt lành. Khi bước qua năm mới ai ai cũng mong muốn bản thân mình sẽ có thành công mới, khởi đầu mới.
Hạ Như Yên chạy đến bên bó hoa cát tường, cô chọn lấy một bó đẹp nhất ôm chầm lấy. Loài hoa này tuy mỏng manh nhưng quyến rũ đến điên dại. Chỉ với cái tên Cát tường thôi đã đủ thấy may mắn rồi.
Châu Gia Việt tiến đến khoác tay qua vai và ôm cô vào lòng. Cô ngước mắt nhìn anh khẽ nở nụ cười. Cả hai rạo rực niềm hạnh phúc.
Tại biệt thự nhà họ Châu, tất cả mọi người đều ngồi bên ghế sofa nói chuyện vui vẻ. Cánh cửa mở ra, cả anh và cô cùng bước vào, tay xách nách mang đủ thứ.
Châu Gia Minh hỏi: "hai đứa đi đâu về mà mang vác đủ thứ vậy?"
Như Yên mỉm cười: "con nghe nói hôm nay cô giúp việc xin nghỉ về quê cho nên muốn vào bếp một bữa."
Bà Vương Tú Anh nói: "sao con cứ tự làm cực cho bản thân như thế? Cứ gọi thức ăn ngoài là được thôi mà."
Hạ Như Yên cười nhẹ mà đáp tiếp: "dù sao hôm nay cũng là ngày cuối cùng của năm cho nên con muốn có một chút ấm cúng. Mấy chuyện bếp núc này không thể nào làm khó được con đâu."
Châu Gia Luân bước tới, xách hộ mấy túi đồ trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982513/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.