Chiếc xe Audi chạy dần ra khỏi thành phố, theo đường cao tốc đi theo hướng Đông Nam. Hết cao tốc đến con đường quanh co, uốn lượn thi thoảng lên những cái dốc cao chót ngót. Một bên là bờ biển xanh, một bên là dãy núi có những phiến đá màu nâu xám cao ngất.
Không khí trong lành, yên tĩnh khác hẳn với khung cảnh trong thành phố.
Bốn ánh mắt nhìn về xa xa, hít thở không khí trong lành. Thời tiết hôm nay nắng ấm, thi thoảng có mấy cơn gió nhè nhẹ.
Chiếc xe dừng lại bên vách đá giữa ngọn núi, xuống khỏi vách đá có thể ra đến bãi biển. Không hổ danh là cảnh đẹp ngoại ô. Đây hẳn là sự kết hợp hoàn hảo của núi, đá, cỏ cây cùng biển. Vẻ đẹp hoàn mĩ mà thiên nhiên ban tặng.
Nơi đây khá hoang dã chủ yếu là thiên nhiên chứ chẳng có một ngôi nhà hay người dân nào sinh sống.
Bốn cánh cửa xe đồng thời mở ra cả bốn người bước xuống. Hạ Như Yên nắm tay Đoàn Mẫn Nhi chạy tung tăng đến bên vách đá, ánh mắt nhìn về xa xa. Hai người đàn ông cũng chậm rãi theo phía sau.
Vách đá to, màu sắc nguyên sơ cổ kính dường như vẫn giữ được nét đẹp của thời xa xưa. Nhìn xuống phía dưới là bãi cát vàng mênh mông. Ngước ra xe sẽ là bờ biển xanh, sóng vỗ vào bờ, những bọt nước trắng xoá.
Hạ Như Yên dang hai tay, nhắm mắt cảm nhận mùi vị trong lành của thiên nhiên rồi nói: “thật không ngờ lại có nơi đẹp đến thế này. Ôn Gia Long anh đúng là có con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982502/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.