Bên khung cửa kính ánh mắt Tô Như Nguyệt nhìn theo bóng lưng Hạ Như Yên dần xa. Khuôn mặt ả như một cơn giông, tay chân rung rung cố ghì chặt lấy nhau. Trong suy nghĩ ả hiện lên: “Hạ Như Yên tôi nhất định sẽ giành lấy Gia Việt về mình. Cô hãy nhớ lấy mấy lời nói của ngày hôm nay. Nhất định tôi sẽ khiến cô phải thua một cách bẽ mặt.”
Hạ Như Yên quay trở về phòng thiết kế, ngồi xuống bên bàn, trong suy nghĩ dần hồi tưởng về những lời Tô Như Nguyệt vừa nói lúc nãy. Thế nhưng tất cả đều nhanh chóng bị dập tắt, cô bắt đầu chăm chú vào bản thiết kế của mình.
Bên ngoài cánh cửa Châu Gia Minh bước tới, ánh mắt tất cả mọi người trong phòng sáng rực lên. Hạ Như Yên chậm rãi ngước mắt lên nhìn. Tiếng chào đồng thanh: “chào ông chủ tịch.”
Châu Gia Minh chắp hai tay phía sau lưng, niềm nở đáp lại: “mọi người cứ làm việc của mình đi. Như Yên con ra đây một lát.”
Như Yên liếc mắt nhìn mọi người xung quanh rồi bước dần sau lưng Châu Gia Minh.
Trước hành lang cả hai đều dừng chân, ánh mắt đảo nhìn xung quanh không có ai Châu Gia Minh lên tiếng: “bố nghe nói Tô Như Nguyệt là đối tác mới của công ty. Nếu như con không được thoải mái cứ nói với Gia Việt chúng ta sẽ đổi nhà đầu tư mới.”
Như Yên khẽ lắc đầu: “dạ con không sao thưa bố. Ban đầu thì con hơi bất ngờ nhưng bây giờ thì tâm lí con đã chuẩn bị sẵn mọi thứ. Con không muốn vì chỉ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982499/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.