Hai chiếc xe nối đuôi nhau dừng lại trước căn biệt thự lộng lẫy, sang trọng ngay giữa lòng thành phố. Cánh cửa hé mở, lần lượt từng người một bước xuống. Chỉ riêng mình Hạ Như Yên vẫn ngồi yên một chỗ thẫn thờ, ánh mắt đượm buồn liếc nhìn ngôi biệt thự rộng lớn ngay trước mắt. Tiếng gõ bên cửa kính của xe làm cô giật mình. Cô hít một hơi thật sâu, lau nhẹ những giọt nước mắt lã chã, rồi chậm rãi bước xuống.
Bên sau cốp Ôn Gia Long vừa bê hai chiếc vali xuống. Châu Gia Việt chả thèm nhìn Hạ Như Yên một cái, tay đút túi quần, lạnh lùng bước vào trong. Như Yên lưỡng lự lại một lát, mắt ngước nhìn xung quanh, vẻ mặt u sầu, lòng không nỡ nhưng chân vẫn bước đi về phía trước. Cô vừa vào thì chiếc cổng mạ vàng rộng lớn đóng sập lại.
Từ sau lưng Châu Gia Luân chạy đến cầm lấy chiếc vali, mỉm cười nói: “để tôi giúp chị.”
Như Yên vẻ mặt rẫu rĩ nhìn Gia Luân, buông cánh tay, nhẹ nở nụ cười gượng. Cô được dẫn vào một căn phòng trống trên lầu ba, nơi đây là chỗ ở tạm thời cho tới lúc đám cưới diễn ra. Cánh cửa đóng sập lại, cô giúp việc ra khỏi thì Hạ Như Yên ngồi bệt xuống chiếc giường trải đệm êm ái. Ánh mắt cô lờ đờ nhìn mọi thứ xung quanh, lòng trống trải hiu quạnh.
Một lúc sau, cô tiến đến bên chiếc cửa kính, vén nhẹ tấm rèm, mắt nhìn về xa xăm. Đúng là biệt thự nhà giàu có khác phía dưới có hồ bơi rộng rãi và còn có cả cây cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982405/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.