Tại căn biệt thự nhà họ Châu, năm tầng cao chót ngót, dự đoán sơ sơ chắc tầm mấy nghìn tỉ là bình thường. Căn biệt thự xa hoa, nội thất lộng lẫy đủ thứ quý giá trên đời, chắc thuộc dạng nhất nhì Quảng Đông. Ngay đến phòng cô giúp việc đã hơn hẳn một căn nhà tầm trung của người bình thường.1
Từ trong ra ngoài hay từ ngoài vào trong đều trang trí mát mắt, sáng chói. Kiến trúc được thiết kế đặc biệt chủ yếu làm bằng gỗ rất đẹp và sang trọng, pha chút cổ kính của thời xưa và hoà nhã của hiện đại.
Châu Gia Minh bố gõ nhẹ cửa phòng bố: “thưa bố con vào được không ạ?”
Tiếng nói chậm rãi trong phòng vọng ra: “vào đi”.
Châu Gia Minh mở cửa bước vào, tiến lại bên cạnh giường, ngồi xuống chậm rãi nói:
“Thưa bố, người của con đã điều tra ra chỗ ở hiện tại của chú Hạ.”
Châu Gia Thành mừng rỡ hẳn lên, ông cố chống tay ngồi dậy, miệng mỉm cười tươi, liên tục hỏi lại:
“Ở đâu? Hiện giờ ông ấy đang ở đâu?”
Châu Gia Minh thấy bố vậy cũng vui lây. Lâu lắm rồi mới thấy được nụ cười rạng rỡ trên gương mặt bố. Chắc là càng về già càng thấy cô đơn, vợ ông mất sớm, bao năm qua không một ai bên cạnh ông bầu bạn tâm sự. Dù con cháu đông nhưng chúng thì sao hiểu được tâm tư người già cả như ông. Vì thế lúc tìm được cố nhân cũ lòng ông lại bồi hồi, sức trẻ lại trỗi dậy, kí ức những ngày xưa cũ lần lượt ùa về.
Đã mười mấy năm trôi qua người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982399/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.