#BooMew
Tư Noãn Noãn dù có làm không công, nhưng vì phải đi học nên có chán ghét ra sau một tuần Tư Noãn Noãn được nghỉ một ngay, nhưng là cô nghỉ không có nghĩa là công việc nhà sẽ có người khác làm, sang ngày mai cô lại làm nhiều hơn thường ngày thôi.
Một đóng chén dĩa ở đó, lại một đóng quần áo dơ ở đó, lại một đóng rác trong phòng khách tới trong từng phòng ngủ, lại có thêm một đóng đất cát trong nhà... vân vân và vân. Có thể thấy là họ cố ý nhưng người ba không thương, ông bà ngoại vô tâm chán ghét cô, thì lấy đâu có ai bênh vực hay giúp đỡ.
Hôm nay Tư Noãn Noãn được nghĩ, bụng vẫn còn đau thắc lại nhưng là vẫn là cô ngồi trên bàn học hoàn thành bài tập mà cô học Đại Học năm nhất, cô đậu vào. Tính ra hai mươi tuổi phải học năm hai cơ, nhưng nhờ ông ba tốt bụng của cô làm nên chuyện. Ngày thi đại học còn bị mẹ kế cố ý xé rách quần áo tử tế mà Tư Noãn Noãn có được nữa. Hàng xóm thương nên cho một bộ quần áo lại chở đi thi.
Chưa dừng lại ở đó, tiền tiêu vặt hàng tháng của Tư Noãn Noãn chỉ có 100 ngàn thôi, còn Tư Chân Châu mới mười mấy tuổi là gần 10 triệu, hơn nhau một trời một vực, nên có muốn một bộ quần áo tử tế, Tư Noãn Noãn nhịn ăn nhịn uống mà tiết kiệm. Bình thường quần áo toàn phải mặc từ đồ cũ của Tuyết Sương Anh và Tư Chân Châu. Thân là con gái lớn nhà Tư Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/208288/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.