#BooMew
" Em đừng có hiền quá! " Tư Khả Minh khẽ quát nhẹ Tuyết Sương Anh.
Trong lòng ông, tự thấy Tuyết Sương Anh quá hiền nên mới bị một đứa bé ức hiếp như vậy.
Tuyết Sương Anh giả vờ khổ sở nói.
" Em chính là muốn làm tròn bổn phận thôi! Em không muốn những người hàng xóm xung quanh họ lại dị nghị! " mấy lần bà la mắng Tư Noãn Noãn xong, đều bị mấy bà hàng xóm bàn tán, may mắn chính là Tư Khả Minh lại không tin lời của những người đó.
Tư Khả Minh nhíu mày nói.
" Dị nghị ai dám? " ông đảo mắt sang Tư Noãn Noãn bên kia đang quét nhà, đi tới trước mặt Tư Noãn Noãn tát một cái vào mặt quát lên.
" Là mày đi ra ngoài nói lung tung gì phải không? Tao cho mày ăn uổng quá mà! " bốp bốp " " từng cái tát như trời giáng đổ xuống má của Tư Noãn Noãn mới năm tuổi.
Tư Noãn Noãn khóc rống lên, càng khóc Tư Khả Minh càng ra tay nặng, đến khi Tư Khả Minh thật sự đánh sắp chết Tư Noãn Noãn, Tuyết Sương Anh mới đi tới kéo ra.
Nếu Tư Noãn Noãn mà chết, bà có khác gì phải làm hết toàn bộ việc nhà không! Bà đâu ngốc tự mình ôm cả đóng việc!
Tuyết Sương Anh nhẹ giọng khuyên nhủ.
" Thôi anh! Đừng đánh nó nữa! Em không muốn người ta bảo em là người mẹ độc ác đâu. "
Tư Khả Minh ánh mặt sắc bén nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn quát.
" Lần sau tao mà nghe dì mày bị người ta nói lung tung! Tao sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/208284/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.