Tư Noãn Noãn ôm Lê Bá Sâm một lúc thì buông anh ra.
" Em phải trở về nhà rồi. Anh ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe đấy! Một lát đi kiểm tra nhớ phối hợp với Anh họ nhé! Cũng đừng tùy tiện ăn thức ăn ngoài căn tin, tầm hai ba tiếng sau em sẽ nấu cho anh ăn. "
Lê Bá Sâm gật đầu hỏi.
" Em phải đi sao? "
Tư Noãn Noãn gật đầu.
Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Thế khi nào đến? "
" Hai ba tiếng sau. Anh không nghe em nói lúc nãy rồi hay sao? "
Lê Bá Sâm mím môi gật đầu.
Tư Noãn Noãn thở dài một hơi hôn lên trán Lê Bá Sâm một cái.
" Em đi nhé! "
" Tạm biệt. " Lê Bá Sâm gật đầu nói.
- ---
Sau khi Tư Noãn Noãn rời đi thì Lưu Minh Vân bước vào.
Thấy được gương mặt mất mát của Lê Bá Sâm, Lưu Minh Vân không khỏi trêu ghẹo.
" Người vừa đi anh lại nhớ rồi hay sao? "
Lê Bá Sâm nhướng mày nhìn Lưu Minh Vân một cái, không để ý nói.
" Có chuyện gì sao? "
Lưu Minh Vân gật đầu.
" Đi kiểm tra thôi. "
Lê Bá Sâm gật đầu.
Lưu Minh Vân đỡ Lê Bá Sâm lên chiếc xe lăn rồi anh đẩy đi.
- ----
Mất hết ba mươi phút để kiểm tra toàn diện, Lưu Minh Vân nhíu chặt mày nhìn những số liệu hình ảnh thu được.
Mọi thứ có phải quá kỳ tích hay không?
Vì sao lại có thể ổn đến như vậy chỉ trong vài ngày.
Có thể thấy vết mổ đã lành, không những thế còn rất nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247154/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.