" Cái gì? Phá thai? " Lê Bá Sâm nhíu chặt mày gầm nhẹ.
Mẹ anh đòi phá bỏ đứa con của anh???
Lưu Hà Mi không nhanh không chậm nói.
" Chứ không lẽ để con bé vì mang thai mà nôn nghén chịu khổ còn con thì nằm im bất động? " dừng một chút bà lại nói.
" Con không xót cho con bé nhưng mẹ xót. Mỗi ngày nó không ăn được món gì chỉ biết nôn và nôn thôi, con nói xem những gì mà con bé phải chịu có đáng không? "
Lê Bá Sâm im lặng một lúc lại nhìn Tư Noãn Noãn.
Lưu Hà Mi nhìn nhìn hai người một cái lại nói.
" Một lát gọi Noãn Noãn dậy ăn táo đi. "
Lê Bá Sâm gật đầu.
Lưu Hà Mi lại hỏi.
" Có muốn ăn hay uống gì không? "
" Để lát cô ấy tỉnh rồi ăn chung. "
Lưu Hà Mi gật đầu đi ra ngoài. Bà nhìn đồng hồ rồi sau đó lại ra khỏi bệnh viện mà về lại Lê Gia.
- ---
Lưu Minh Vân bước vào, bước chân anh cũng khựng lại khi nhìn thấy Tư Noãn Noãn đang được Lê Bá Sâm ôm ở trong lòng.
" Anh không thấy đau sao? "
Lê Bá Sâm lắc đầu.
" Không có! Anh đến có chuyện gì nhau. " như nhớ ra chuyện gì đó.
Lê Bá Sâm lại nói.
" Nói nhỏ một chút, cô ấy còn đang ngủ. "
Lưu Minh Vân " A " một tiếng gật đầu nói nhỏ.
" Một lát anh đi cùng tôi kiểm tra nhé! "
Lê Bá Sâm gật đầu.
" Anh có thu thập thông tin gì không? "
Lưu Minh Vân nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247152/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.