#BooMew
Bác sĩ trước khi rời đi chỉ có căn dặn là để Tư Noãn Noãn nghỉ ngơi thật tốt.
Lưu Hà Mi vuốt nhẹ tóc của Tư Noãn Noãn.
Lưu Minh Vân nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nói.
" Nếu như em dâu cứ như vậy sẽ không tốt cho mẹ và bé! Hay là đừng để em ấy đến đây nữa... "
Lưu Hà Mi lắc đầu.
" Cô có nói mà nó có chịu nghe đâu... " dừng một chút Lưu Hà Mi lại nói.
" Bây giờ cô cũng không biết làm sao... nếu đứa bé có xảy ra chuyện gì cũng xem như do nó không có duyên với cái nhà này chứ biết làm sao bây giờ... nó đến cũng vui nhưng không đúng lúc. "
" Cô... " Lưu Minh Vân đang định nói gì đó thì Lưu Hà Mi lại nói.
" Cô có nói với Noãn Noãn là phá thai đi nhưng con bé không chịu. Nhìn con bé cứ như vậy... không phải chỉ mỗi Bá Sâm xót mà chính cô cũng xót. "
Lưu Hà Mi nói xong khôn kiềm được nước mắt.
Có lẽ không ai hiểu được mà nói bà yêu con dâu đến khóc nhưng thật sự không phải như vậy... bà xem cô như con ruột chứ không phải con dâu... bà xót cho cô... xót cho cả con trai của bà.
Ông trời thật sự rất tàn nhẫn...
Lưu Minh Vân im lặng.
Anh phải nhanh chóng chuẩn bị gì đó để khiến Lê Bá Sâm tỉnh dậy thôi, hơn nữa phải thu thập thật thật nhiều giấy tờ.
Khi cả hai đang rơi vào trầm tư thì bên ngoài có một y tá hì hục chạy vào.
" Bà... bà Lê... bác...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247149/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.