Ý của cô là gì đây?
Tư Noãn Noãn cười nham hiểm nói.
" Để em hỏi anh họ của anh xem có tắm cho anh được không? "
" Khi tắm đấy em sẽ giúp anh cạo sạch những thứ cần cạo nha nha. "
" What? " Lê Bá Sâm nhíu mày.
Cô đang muốn cạo gì?
" Em sẽ giúp anh cạo sạch thật sạch nha nha chồng à. "
Lê Bá Sâm trong lòng trợn mắt, cô là đang muốn cạo sạch thứ nam tính đó?
Không... không thể được, ai đâu lại làm như vậy chứ.
Tư Noãn Noãn cười đặt biệt gian sảo.
Cô ngồi đó nói một lúc lâu cho đến khi có người từ nhà chính đến giục về thì cô mới đi về.
Lê Bá Sâm không còn nghe bất kì âm thanh nào nữa.
Nếu như sau này hỏi cái ngày anh cảm thấy bất lực nhất là ngày nào thì chắc chắn anh sẽ trả lời là trong khoảng thời gian anh phẫu thuật.
Nghe thấy nhưng không thể làm gì?
Nghe thấy tiếng nức nở của vợ của các con mà anh vẫn cứ nằm yên bất động...
Lê Bá Sâm vốn đang muốn ngủ đi để nhanh nhanh tỉnh lại thì một giọng nói quen thuộc vang lên.
" Con muốn tỉnh dậy hay vẫn ngủ tiếp? "
" Là ai? "
" Thằng ranh con, mấy bao nhiêu năm mà mày quên giọng của ba mày? "
" Ba? Lê Bá Lâm? "
" Mày còn dám gọi thẳng tên họ ba mày? "
" Sao ông lại ở đây? "
" Còn không phải ông nội mày! Ông ấy bảo ba nên hiển linh phù hộ để mày tỉnh còn trách tao ác độc chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247147/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.