#BooMew
Nhìn thấy người mình yêu nằm đó... ngoài gọi thật nhiều lần ra thì anh ta cũng như cô đều không thể làm gì khác. Chỉ có thể gọi...
" Chồng... chồng ơi... chồng à... "
Đáp lại cô là sự im lặng của đối phương.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu lại đọc.
" Tỉnh lại đi.... Có bắt anh làm trâu hay làm ngựa anh đều làm hết có được không? Chỉ cần vợ mở mắt ra nhìn anh thôi... vợ.... vợ... "
Hoắc Tư Danh như kẻ điên ngồi dưới đất ôm Hứa Doãn Hạ một thân đầy máu mà gào thét... nhìn như một người vui buồn luôn thể hiện bên ngoài chứ không phải là Hoắc Tư Danh lạnh lùng trước kia.
Tư Noãn Noãn ngồi bên cạnh Lê Bá Sâm đọc từng câu từng chữ trong câu chuyện nước mắt khẽ rơi xuống...
Tư Noãn Noãn khựng lại, tay giơ lên dụi dụi mắt.
Cô làm sao thế này...
Tự nhiên lại khóc à...
" Haha... chắc chồng đang thấy em rất buồn cười có đúng không? " Tư Noãn Noãn vừa nói vừa lau nước mắt, mắt quét vài trang của chương khẽ nói.
" Thôi, bộ này buồn quá! Em đọc bộ khác cho anh nhé! "
Tư Noãn Noãn lấy vài cuốn sách còn lại ra nhìn thử mục lục, mày cô nhíu lại.
" Toàn là sách vớ vẫn. "
" Thôi để em kể chuyện cho anh nghe nhé! "
" Im lặng là đồng ý đấy Sâm! "
Tư Noãn Noãn vừa nói vừa cười khẽ.
Cô hít hít mũi, bắt đầu kể một câu chuyện.
Kể đông kể tây một lúc Tư Noãn Noãn im lặng.
" Ngày xửa ngày xưa... có một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247136/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.