#BooMew
Lưu Minh Vân nhìn Lê Bá Sâm một cái nói.
" Anh có thể sẽ chết! "
Lê Bá Sâm nằm trên bàn phẫu thuật, hai mắt nhắm chặt, cơn buồn ngủ đang từ từ ập tới, nhưng trước lúc anh rơi vào giấc ngủ say anh vẫn nghe thấy câu nói vừa khẳng định vừa phủ định của Lưu Minh Vân, môi Lê Bá Sâm nhếch lên.
" Không sao. "
Một câu hai từ vừa dứt, Lê Bá Sâm mất đi ý thức.
Lưu Minh Vân nhìn nhìn trầm giọng nói.
" Bắt đầu thôi. "
- ---
Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm vào cánh cửa vẫn còn đóng chặt kia, cả người cô cứ run lên mãi.
Cô nên làm sao đây? Làm gì để bản thân không còn lo lắng, sợ hãi.
Làm gì để bản thân cảm thấy yên lòng.
Tư Noãn Noãn mím chặt môi để bản thân không bị sự hoảng sợ, lo lắng của mình dọa mình.
Có lẽ không một ai biết nhưng cô biết.
Nếu cô không giữ được bình tĩnh, thì Lê Bá Sâm cũng vậy.
Cô phải thật ổn... thật ổn.
Nửa tiếng trôi qua.
Một tiếng trôi qua. Một tiếng rưỡi trôi qua.
Hai tiếng trôi qua.
Ba tiếng... Bốn tiếng... Năm tiếng... Sáu tiếng trôi qua.
Tư Noãn Noãn một chút cũng không rời khỏi, hai mắt long lanh ánh nước cố sức mở thật to nhìn chằm chằm vào phòng phẫu thuật.
Nếu hỏi Tư Noãn Noãn điều gì khiến cô sợ nhất? Thì chắc chắn Tư Noãn Noãn sẽ nói ra ngày hôm nay.
Cô không hề nhớ gì về hai bé con, cũng chẳng hề lo lắng cho hai bé con, cô chỉ lo lắng cho người đàn ông bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247130/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.