Tư Noãn Noãn vẫn như mọi ngày, sau khi cho hai cục thịt Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên ăn xong thì đưa hai bé lên xe đi đến trường học. Cô lại nấu một chút thức ăn nhẹ cho Lê Bá Sâm.
Bệnh Viện.
Tư Noãn Noãn xoa nhẹ bụng vẫn còn chưa nhô của mình đi vội đến phòng bệnh của Lê Bá Sâm.
Lúc cô vừa đến đây thì có vài người y tá nói là phòng bệnh VIP đã tỉnh.
Tư Noãn Noãn hai mắt đỏ ửng vội vã vội vàng đi vào.
Phòng bệnh.
Lê Bá Sâm dựa vào đầu giường, mày anh nhíu chặt nhu nhu thái dương.
" Sâm... " Tư Noãn Noãn vừa bước vào, hai mắt không kiềm được mà tràn ra một giọt nước mặt, tiếng gọi nghẹn ngào cùng vui mừng vang lên. Phải biết anh đã hôn mê cả tháng nay... bác sĩ còn nói...
" Cả nhà nên chuẩn bị tinh thần... " thế mà hôm nay lại tỉnh dậy... chính cô cũng không biết nên diễn tả cảm xúc của mình ra sao...
Lê Bá Sâm nghe người gọi, mày anh nhíu lại nhìn về hướng nơi phát ra âm thanh.
Trong ánh mắt không còn một chút ôn nhu hay nhớ nhung nào, thay vào đó là sự xa lạ cùng với chán ghét.
Trong lòng Tư Noãn Noãn lộp bộp, cô nhìn anh, vội vàng lau nhẹ đôi mắt ướt đẫm của mình.
" Em là Noãn Noãn... anh không nhớ em sao? "
Lê Bá Sâm quét một vòng từ khuôn mặt đến gót chân của cô, mày anh càng nhíu chặt hơn, lạnh giọng nói.
" Cô có đi nhầm phòng nào không? Nếu có thì nhanh chóng rời khỏi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247120/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.