" Sao lại có chuyện như vậy? Tư tiểu thư có thể nói rõ hơn hay không? Vì sao lại gả thay? "
Tư Chân Châu cố bày ra gương mặt cực đáng thương, đầu cúi xuống, hai tay đan vào nhau nắm chặt lại như thể bản thân đang bị ủy khuất thật sự. Cô hít một hơi sâu, hai mắt to tròn đầy ánh nước nghẹn ngào nói.
" Vì ba tôi thua cược, nên quyết định sẽ gả tôi sang Lê Gia để trả nợ... nhưng mà chị ấy vừa nghe đến Lê Gia, là liền... liền đòi thay tôi gả. Chị ấy còn nói... nếu không để chị ấy thay tôi, chị ấy sẽ chết cho mà xem... còn nói nếu cái Tư Gia, Tư Thị này không phải của mẹ chị ấy để lại, ba tôi và mẹ tôi chẳng có gì.
Lúc mà mẹ tôi đang mang thai tôi... chị ấy không những không thương xót cho mẹ tôi mà còn bắt bà làm rất nhiều việc nặng. Tự ý nghỉ học, không chịu mặc quần áo mới, toàn bộ đều là chị ấy tự mình làm. Rồi khóc nháo đòi sống đòi chết, bảo ba tôi mẹ tôi hành hạ nhưng thật chất không phải vậy.
Vừa được làm phu nhân của Lê Gia, mấy năm trước chị ấy không thèm nhìn gì đến Tư Thị Tư Gia. Có lẽ được chủ tịch Lê Thị yêu thương là phước phần của chị ấy nhưng... huhu... chị ấy lại nói bóng nói gió để chủ tịch Lê gây khó dễ cho Tư Thị cho đến khi phá sản huhu...
Còn chuyện gả thay đi đấy... tôi cũng không hề trách chị ấy... nhưng chị ấy có được mọi thứ là vì nhờ tôi... nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247110/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.