#BooMew
Lê Bá Sâm mím môi im lặng, anh đứng đó nhìn cô một lúc lâu, Tư Noãn Noãn khó chịu.
" Anh định đứng ở đây đến bao giờ? " Tư Noãn Noãn nhíu mày hỏi Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, anh lắc lắc hông.
Con ciu bé nhỏ theo đó lắc theo, Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày!
Cái thứ nho nhỏ này thật sự thứ đáng chết nhất, nhìn nhỏ như vậy thôi khi nó lên cơn... cô cũng muốn điên tiết lên a.
" Noãn Noãn... "
Lê Bá Sâm gọi một tiếng.
Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày nhìn Lê Bá Sâm.
" Gì? "
Lê Bá Sâm cúi xuống, hôn lấy môi cô nói.
" Không có gì nha. "
Tư Noãn Noãn bị hôn cũng không cản, cô chỉ hơi nhăn mặt nói.
" Tắm xong chưa? "
" Chưa! "
" Lo đi tắm đi. "
" Còn vợ? "
" Không lẽ đi ' Ị ' cũng phải bị anh nhìn? " Tư Noãn Noãn khó chịu quát to.
Lê Bá Sâm cười hì hì đi ra ngoài.
Tư Noãn Noãn cứ ngồi đó thật lâu thật lâu sau mới đi xong.
Khi cô đi ra thì Lê Bá Sâm đã đi ra ngoài thay xong một bộ tây trang đen.
Tư Noãn Noãn ngáp ' Oáp ' một tiếng nhìn Lê Bá Sâm.
" Đi làm? "
Gật cái, Lê Bá Sâm đi đến bên cô, ôm cô lên.
" Còn khó chịu không? "
Tư Noãn Noãn gật rồi lại lắc.
Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Đi ra được như vậy cơ đấy? Chính là không đau chân hay sao? "
Tư Noãn Noãn nói.
" Anh nằm xuống để em ăn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247074/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.