#BooMew
Đang trên đường về nhà.
Lê Bá Sâm lái xe về phía trước, thì chuông điện thoại reo lên.
Cũng không biết là anh đang tập trung nhìn đường nên không nghe, hay là anh đang cố ý cứ vờ như không thấy điện thoại đang nhấp nháy, chuông lại reo liên tục.
Tư Noãn Noãn nhíu nhíu mày.
" Có điện thoại kia. "
"... " Lê Bá Sâm im lặng.
Tư Noãn Noãn lại nói.
" Có điện thoại kìa!!! "
Lúc này, Lê Bá Sâm mới bất ngờ la lên.
" Vậy hả? Noãn Noãn nghe giúp anh với! Anh đang lái xe không nghe được. "
Tư Noãn Noãn nhìn như không nhìn Lê Bá Sâm, mà cô nhíu chặt lại thầm nói.
' Giả vờ hay nhỉ? '
Tư Noãn Noãn vừa cầm điện thoại của Lê Bá Sâm lên, thì Lê Bá Sâm lại nói.
" Mật khẩu là sinh nhật của Noãn Noãn. "
Tư Noãn Noãn tay cứng đờ.
' Ai mượn anh nói. '
Người gọi đến có thể không cần mở khóa mà vẫn nghe được cơ mà! Vì sợ tin khẩn cấp nên máy nào cũng tự động để cuộc gọi đến không bị bảo mật.
Nên cho dù không mở khóa, thì vẫn có thể nghe máy! Có được không?
Nhìn Lê Bá Sâm đang cố ý nói, Tư Noãn Noãn không khỏi cười nhẹ một cái.
Sau đấy, Tư Noãn Noãn nghe máy.
" Alô? "
Quản gia Lâm giật mình, ông gọi cho cậu chủ cơ mà sao lại Tư Noãn Noãn lại nghe máy, quản gia Lâm hai mắt trừng to ra.
' Không lẽ... '
Tư Noãn Noãn nhướng mày.
" Quản gia Lâm... "
Quản gia Lâm cười tươi không ngớt bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247067/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.