Chương trước
Chương sau
#BooMew
Thật sự mà nói... Lê Bá Sâm không có ham ăn đến nỗi không quan tâm gì đến Tư Noãn Noãn đang ngủ ở bên ngoài sofa đấy, chỉ là anh sợ khi anh ôm cô đi lên phòng, thì sẽ làm cô thức nên anh chọn cách nhỏ nhẹ đi ăn trước rồi tính.
Từ trong phòng bếp nhìn ra ngoài phòng khách, hai mắt Lê Bá Sâm liền trở nên nhu hòa hơn bao giờ hết. Cái tình cảm đó, cái cảm xúc đó, không phải muốn diễn tả thế nào thì diễn tả được. Có thể thấy, ở quá khứ Lê Bá Sâm làm rất nhiều việc sai trái. Nhưng ở hiện tại Lê Bá Sâm đã thật sự biết sai mà sửa chữa lỗi lầm của mình.
Chỉ là cái gì cũng cần có thời gian.
Nếu bạn làm việc gì đó sai, bạn cũng mong có người cho bạn một cây thang để bước xuống và Lê Bá Sâm cũng vậy... chỉ cần Tư Noãn Noãn đồng ý, thì bất cứ chuyện gì anh cũng có thể làm.
Lê Bá Sâm ăn xong, lau nhẹ trên bàn, lại rửa sạch chén dĩa up ngay ngắn mới đi ra ngoài.
Ngồi cạnh Tư Noãn Noãn, bàn tay anh cứng ngắt muốn chạm vào cô một lần nữa nhưng lại không dám, anh sợ cô thức dậy, sẽ không để anh nhìn càng không để anh chạm.
Môi anh nhếch lên, len lén chạm vào tóc cô thì bỗng nhiên cứng đờ động tác lại khi anh bị ánh mắt rét lạnh của cô quét qua.
" Noãn Noãn... " Lê Bá Sâm run lên gọi một tiếng.
Tư Noãn Noãn nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm một cái, ngồi dậy hỏi.
" Anh mới về sao? " nhìn nhìn cái đồng hồ lớn treo ở gần chiếc tivi, bây giờ đã gần ba giờ sáng.
Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu một cái, cũng không hề nói gì thêm.
Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm thật lâu, môi cô câu lên khi thấy bên miệng anh còn dính mỡ, cô lắc nhẹ đầu một cái. Chẳng hiểu sao Lê Bá Sâm lại biến thành kẻ tham ăn như vậy. Thay vì ôm cô đi lên phòng, thì anh lại chọn cái ăn xong mới quan tâm cô.
Nhưng cũng đúng, cô rất dễ thức, chỉ một vài trường hợp, còn bình thường cô ngủ chẳng thể sâu, nếu anh ôm cô, chắc chắn cô sẽ phát hiện. Biết đâu còn chửi anh nữa.
Tư Noãn Noãn đứng dậy, cảm giác mỏi lưng vì ngủ sai tư thế là mày cô hơi hơi nhíu lại, nhưng rất nhanh khôi phục lại bình thường mà nhìn về hướng Lê Bá Sâm nói.
" Anh cũng ngủ sớm một chút! Ngày mai cùng tôi tìm trường nào đó cho tụi nhỏ vào học. " nói xong, Tư Noãn Noãn xoay người rời đi mà không đợi anh trả lời.
Lê Bá Sâm ngồi yên bất động nhìn Tư Noãn Noãn rời đi.
Anh ngủ sớm... nhưng ngủ ở đâu?
Đêm qua, anh ngủ cùng cô còn gì!?
Nhưng anh lại không dám nói gì hết, vì cái gì cũng phải từ từ mới có hiểu quả.
- -----
Sáng hôm sau.
Hai cục thịt, Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên đã thức dậy từ sớm.
Hôm nay hai bé rất ngoan, không hề khóc nháo, cũng chẳng hề khó chịu như mọi ngày, hai bé lim dim mở mắt, nhín trái lại nhìn phải, dùng hai cánh tay đầy thịt của hai bé ngồi dậy.
Tư Noãn Thiên nhìn cái giường to dạng nôi này mày be bé nhíu lại, nhưng bé không quá để ý nhìn chằm chằm cái hàng rào chắn xung quanh, hiển nhiên rất nhanh thấy cái chốt ở đó.
Môi bé nhếch lên, đứng dậy đi về hướng chốt, mở mở xoay xoay một chút liền mở ra.
Tư Noãn Thương cũng bò dậy theo.
Bốn cái chân đầy thịt vừa chạm sàn, liền hơi hơi co rúm.
' Thật Lạnh a. '
Sàn nhà nên gạch, vì thế mới ngủ dậy hai chân âm ấm lúc này rất là lạnh.
Nhưng hai cục thịt không bỏ cuộc, mày nhíu chặt im lặng mà hung hăng đặt chân xuống.
Chân vừa chạm nền, bốn mắt của hai cục thịt trừng to ra.
Nhanh chóng chạy đi hướng chiếc dép lông nho nhỏ của hai bé xọt chân vào.
Tư Noãn Thiên nhìn thấy Tư Noãn Noãn còn nhắm mắt ngủ.
Tư Noãn Thiên kéo tay chị gái Tư Noãn Thương hỏi.
" Chị hai, có cần gọi mẹ Noãn Noãn dậy không? "
Tư Noãn Thương nhìn nhìn Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu nói.
" Không cần! Cho mẹ Noãn Noãn ngủ thêm một chút nữa đi a. "
Tư Noãn Thiên gật nhẹ đầu be bé của bé một cái.
Hai chị em đi ra ngoài, nhìn xung quanh không có ai.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương bốn mắt nhìn nhau, như nghĩ ra cái gì đó liền bước xuống lầu.
Bên dưới phòng khác lúc này thật vắng vẻ, Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thương buồn chán, đi ra ngoài sân, cũng chẳng thấy ai.
Hai bé nắm chặt tay nhau đi vòng vòng, rồi ở một nơi nào đó, có thật nhiều bông hoa xinh đẹp hai bé liền dừng chân ngắm nghía rồi hái từng cây bông đùa vui thật lâu.
Người trong Lê Gia lúc này đều dậy hết, ai nấy đều bận rộn nên chẳng hề để ý đến những thứ xung quanh.
- ----
Tư Noãn Noãn ngủ một giấc đến chín giờ mới tỉnh, cô lim dim mở mắt dậy, thở hắc một hơi.
Chẳng hiểu sao trong mơ cô cứ luôn mơ thấy Lê Bá Sâm đang ôm cô nức nở khóc. Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu, thầm nghĩ chắc chắn cô xem phim tình cảm quá nhiều cái mơ thấy linh ta linh tinh.
Tư Noãn Noãn ngồi dậy, dần dần khôi phục tâm trạng nhìn về hướng chiếc giường nhỏ, hai mắt cô từ vui vẻ liền chuyển sang lo lắng, sợ hãi.
Hai cục thịt đâu...
- -----------------------
*****Tranh thủ dậy thật sớm để viết cho các tình yêu một chương đây ạ! Giờ phải off rồi híc.
Cơ mà từ giờ cho đến ngày 12, Boo sẽ viết lại, đủ 80k phiếu, Boo sẽ bão 15 chương nhé! Nên tranh thủ bỏ phiếu đi. Ngày 12, Boo sẽ bão. Không đủ sẽ không bão:**
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.