#BooMew
Nói xong Lê Bá Sâm cúi đầu cướp lấy hơi thở của cô...
Tư Noãn Noãn hai mở to hết sức có thể, cô dùng đôi tay nhỏ bé của mình đẩy anh ra nhưng mãi không được.
Từng cái mút mát ' chùn chụt ' vang lên, chiếc lưỡi hư đốn của Lê Bá Sâm cứ liên tục dạo khắp khoang miệng của Tư Noãn Noãn.
Hai người cứ đứng đó hôn nhau triền miên giữa một vườn hoa hồng thơm ngát một lúc lâu, mãi cho đến khi gương mặt Tư Noãn Noãn đỏ bừng vì ngộp thở, Lê Bá Sâm mới buông cô ra.
Tư Noãn Noãn cả người mềm nhũn dựa và lồng ngực rắn chắc của Lê Bá Sâm phì phò thở, hai mắt cô đỏ ửng ánh nước.
Lê Bá Sâm cúi đầu, môi câu lên nhìn Tư Noãn Noãn. Tay anh giữ chặt eo cô để cô không ngã.
Trong ánh mắt anh tràn ngập cưng chiều và sủng nịch.
Tư Noãn Noãn nghỉ ngơi đủ hung hăng đẩy Lê Bá Sâm ra chỉ thẳng mặt anh quát.
" Lê Bá Sâm... anh là tên... tên không biết liêm sỉ..." cô có tha thứ cho Lê Bá Sâm rồi sao? Mà anh hôn cô... cô... aaaa... chết tiệt thế mà cô... cô lại...
Càng nghĩ, Tư Noãn Noãn càng tức giận.
Lê Bá Sâm mím môi nhìn Tư Noãn Noãn một lúc nắm lấy tay cô, còn chưa được nắm đã bị hất ra.
Tư Noãn Noãn hừng hực lửa giận, hai mắt trừng to, chính là cho dù hiện tại cô có tức giận ra sao thì khuôn mặt cô cũng vĩnh viễn không hiện lên tia tức giận nào ngoài sự đáng yêu.
Lê Bá Sâm nhìn gương mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247040/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.