#BooMew
" Có phải baba làm gì sai với mẹ không? "
Lê Bá Sâm vừa nghe nhất thời hơi bị chấn động... hai mắt anh trừng to kinh ngạc mà nhìn chằm chằm Tư Noãn Thương.
Anh nhìn một lúc lâu nhưng vẫn im lặng.
Tư Noãn Thương mím chặt môi, giống như đã biết rõ nguyên nhân, bé hai mắt đỏ lên mà nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm gằn hỏi.
" Có phải chính baba không cần mẹ không cần bọn con nữa nên mẹ mới rời đi có đúng không? "
Lê Bá Sâm vẫn im lặng.
Tư Noãn Thương đứng dậy, mặt bé và Lê Bá Sâm liền đối diện nhau, vì Lê Bá Sâm đang ngồi nhìn hai bé, bá hung hăng nắm chặt hai tay bé thành cái nắm đấm nho nhỏ mà đánh thẳng vào ngực Lê Bá Sâm lạnh lùng quát.
" Đồ xấu xa... "
" Thì ra là tại ông... tại ông mới khiến mẹ rời đi... uổng công chúng tôi lặn lội đường xa đến đây... lại không từng nghĩ đến là do ông nên mới khiến mọi chuyện xảy ra như vậy... " giọng Tư Noãn Thương non nớt, cho dù bé có nói chuyện rành rồi ra sao thì cũng không thể nào nhanh được, giọng nói lạnh lùng chứa đầy đau lòng cùng thất vọng mà ngập ngừng mãi không thôi.
Lê Bá Sâm cứng đờ thân mình, với cái nắm đấm nho nhỏ ấy chẳng làm anh có một chút khó chịu gì, nhưng nghe con gái nhỏ của mình, trách cứ mình như vậy đúng thật là rất khó chịu... khó chịu đến nổi chính anh cảm thấy thật sự rất là khó thở.
" Thương Thương... "
" Ông đừng gọi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247025/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.