#BooMew
" Đi đâu... rời khỏi nơi có anh ta. "
" Noãn... " Lưu Hà Mi đang định nói gì đó thì Tư Noãn Noãn chặn lời bà nói.
" Bác gái... bác không thấy con đã đủ khổ rồi sao? " dừng một chút Tư Noãn Noãn lại nói.
" Bác thương con bác thôi cũng không đủ,bác phải thương luôn tôi... tôi thật sự chịu đủ rồi... anh ta chính tay giết chết con mình... không lẽ bác còn nói tại vì anh ta quá đau buồn nữa hay sao? "
Lưu Hà Mi cứng đờ người, Tư Noãn Noãn cười khổ nói.
" Có những thứ vẫn nên buông bỏ. "
" Con vừa mới... làm sao đi được... "
" Không đi được tôi vẫn đi... không đi được tôi vẫn phải lếch đi, bò đi... chỉ cần nhìn thấy anh ta nó cũng khiến tôi ghê tởm... "
Lưu Hà Mi nhìn Tư Noãn Noãn, mím chặt môi, gương mặt xinh đẹp của bà khẽ nhăn lại không biết nên nói gì...
Tư Noãn Noãn nhắm mắt lại cũng im lặng.
Có những thứ... chỉ cần im lặng thì cũng có thể hiểu rằng... người chấp nhận, còn người thì kiên quyết.
- ------------------
Hoa Thị.
Hoa Tử Khiêm nhíu chặt tay, tay anh nắm chặt thành nắm đấm nhìn hình ảnh Tư Noãn Noãn khóc... tim anh thắt chặt lại từng cơn...
Lúc này, anh thật sự hối hận... hối hận khi định dùng Tư Noãn Noãn đạp đỗ Lê Bá Sân mà không cứu cô ra khỏi nơi đó.
Nhìn nước mắt của cô từng giọt từng giọt rơi xuống, Hoa Tử Khiêm chỉ muốn lau nó đi nhưng anh và cô ở cách nhau quá xa, có muốn lau cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246990/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.