#BooMew
Hình ảnh anh đá ngay bụng cô cứ hiện về trong đầu... Lê Bá Sâm khụy gối xuống...
" Noãn Noãn... Noãn Noãn... " Lê Bá Sâm hai mắt ướt nhòa mà thì thầm gọi tên Tư Noãn Noãn không dứt... mỗi tiếng anh thốt ra đều chứa vô số bi thương đau khổ trong đấy.
Người không biết... nhìn vào nghĩ rằng anh đang đau lòng vì đứa bé xấu số chưa kịp ra đời đã mất, trong lòng họ không khỏi cảm thấy Lê Bá Sâm thật đáng thương.
Còn người biết... chỉ đứng đấy nắm chặt nắm đấm phẫn hận nhìn Lê Bá Sâm.
Trong lòng mỗi người mỗi suy nghĩ... khóc lóc hay đau buồn bi thương của Lê Bá Sâm hiện tại có giúp gì cho Tư Noãn Noãn không? Có quay ngược lại thời gian để anh dừng ngay thời điểm đang định đạp vào bụng cô không...
Hiện tại... mỗi người một dư vị... trách thì có trách nhưng họ vẫn lo cho cô gái gầy nhỏ bên trong kia... liệu sau khi biết tin đứa bé mà cô ngay trong đêm nhớ... làm cô muốn ăn hay uống cũng khó khăn, dằn vặt cô suốt... đã thật sự không còn nữa thì sẽ như thế nào...
Ai cũng lo lắng... lo lắng cho Tư Noãn Noãn
Lê Bá Sâm từ khụy gối thành ngồi bệch xuống dưới sàn gạch lạnh giá trước cửa phòng cấp cứu, cái cảm giác đau đớn này khổ sở này... là lần đầu tiên anh thấu... anh cảm nhận... lúc trước anh còn nghĩ chỉ có Huỳnh Tố My mới có thể khiến anh tổn thương đau đớn thì ra không phải.
Biết rõ bản thân yêu Tư noãn Noãn nhưng... nhưng tại sao anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246987/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.