*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
#BooMew
Bác sĩ bị quát đến run lẩy bẩy mà không dám nói gì biện minh cho mình, vốn dĩ chuyện mất trí tạm thời này là chuyện quá hiển nhiên nhưng ông bị dọa đến quên đầu quên đuôi đi nhanh về hướng Huỳnh Tố My hỏi đông hỏi tây.
Sau đấy mới run rẩy nhìn Lê Bá Sâm nói.
" Lê... Lê Thiếu... thật sự cô Huỳnh bị mất trí nhớ tạm thời thôi... đây là trường hợp thường xuyên xảy ra... "
Lê Bá Sâm nhìn Huỳnh Tố My một lúc lâu mới hỏi bác sĩ tiếp.
" Khi nào cô ấy sẽ nhớ lại? "
" Sẽ... sẽ nhanh thôi... nếu như Lê Thiếu để cô ấy tiếp xúc với những thứ mà bản thân cô ấy từng thấy từng quen thuộc... " bác sĩ run rẩy đến muốn nói thành câu trọn vẹn cũng khó.
Lê Bá Sâm gật đầu một cái để bác sĩ và các y tá lui, anh để người ở lại chăm sóc Huỳnh Tố My, đi nhanh ra ngoài, gọi điện về Lê Gia.
- ----
Lê Gia.
Quản gia Lâm đang ở ngoài sân nhìn đông nhìn tây cắt tỉa bớt những bông hoa dư thừa thì chuông điện thoại reo lên.
" Reng Reng Reng... "
Ông nhanh chóng lấy điện thoại ra từ trong túi mà nghe.
" Cậu chủ? "
" Chuẩn bị một căn phòng, trang trí giống như phòng của Tố My lúc còn ở nhà chúng ta khi còn nhỏ đấy. "
" Cậu chủ... cậu định đón Huỳnh tiểu thư vào nhà? " quản gia Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246977/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.