#BooMew
" Sâm Sâm... "
Lê Bá Sâm đi đến, xoa nhẹ đầu Huỳnh Tố My, anh ngồi xuống mới nhẹ giọng hỏi.
" Đêm qua có ngủ được không? "
Huỳnh Tố My cắn nhẹ môi một cái lắc nhẹ đầu, cô cúi xuống bày ra bộ dạng đáng thương nói.
" Đêm qua em mơ thấy ác mộng, mơ thấy có người cứ rượt đuổi em, còn bóp chặt cổ em không cho em thở. "
Dừng một chút, mày cô nhíu lại mới ngẩng đầu nhìn Lê Bá Sâm, giọng mềm nhẹ nói tiếp.
" Sau đó, em thấy anh ở trong mơ đến ôm chặt em vào lòng đuổi người đó đi. "
" Chỉ như vậy? " Lê Bá Sâm nhìn Huỳnh Tố My hỏi.
Huỳnh Tố My gật đầu một cái, môi bĩu ra.
Lê Bá Sâm trong mắt xẹt qua tia gì đó không nhìn ra được, nhìn Huỳnh Tố My cười không nói gì, anh gọi những món cô thích để cô ăn, sau đó tính tiền rời đi.
Huỳnh Tố My nhìn Lê Bá Sâm muốn rời đi, hai mắt cô đỏ lên hỏi.
" Anh sẽ đến đây thăm em nữa không? "
Lê Bá Sâm gật đầu một cái nói.
" Đương nhiên. "
Huỳnh Tố My khẽ cười, không giữ anh lại nữa. Khi Lê Bá Sâm rời khỏi không được bao lâu, ánh mắt nũng nịu ôn nhu dịu nhẹ của cô không còn nữa, thay vào đó là tia âm độc tính toán.
Lê Bá Sâm vừa bước ra khỏi khách sạn, anh vào xe ngồi, ánh mắt sủng nịch kia hoàn toàn biến mất, thay vào đó là tia khó chịu cùng với chán ghét ngày càng nồng đậm, nhu nhu thái dương, Lê Bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246970/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.