#BooMew
Anh biết, anh không nên có cảm xúc khác với Tư Noãn Noãn, nhưng... anh thật sự không nhịn được, không nhịn được khi nhìn thấy thân hình gầy gò đấy cố gắng bước đi, không nhịn được nhìn thấy ánh mắt đau khổ đấy và càng không nhịn được thấy cô ấy âm thầm khóc...
Tuy rằng Phỉ Vô Dư không thường xuyên gặp Tư Noãn Noãn nhưng ít nhiều gì anh cũng gặp, và mỗi lần gặp anh đều thấy được ánh mắt tràn ngập đau khổ ấy của cô ấy.
Anh thật muốn giúp Tư Noãn Noãn, muốn để cô thoát khỏi nơi đang trói buộc cô, khiến một cô gái lạnh tĩnh vốn luôn giả vờ yếu ớt trong gia đình, bị người nhà chà đạp ghét bỏ nhưng khi ra khỏi nhà, cô như một đóa hoa nở rộ chính là... anh nào đâu biết... cô bước vào Lê Gia, đóa hoa đó ngày một khô héo, sự lạnh tĩnh mạnh mẽ ấy cũng bị khống chế bởi Lê Bá Sâm, khiến cô muốn cười muốn đi hay đứng đều không thể.
Phỉ Vô Dư vừa ra khỏi phòng vừa nhớ về ánh mắt ôn nhu của Lê Bá Sâm khi nhìn vào bức ảnh của Huỳnh Tố My đó, môi anh cười tự giễu, biết khi nào Lê Bá Sâm mới có thể nhìn Tư Noãn Noãn như vậy... chỉ cần một chút ôn nhu mà anh dành cho Huỳnh Tố My cũng đủ làm Tư Noãn Noãn sống tốt hơn... chính là không...
Boss... anh thật sự sẽ phải hối hận... vì tôi... tuyệt đối không để Tư Noãn Noãn chịu ủy khuất lâu nữa đâu.
Phỉ Vô Dư đã nói cho Lê Bá Sâm biết, anh cũng cho Lê Bá Sâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246965/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.