#BooMew
Tư Noãn Noãn thở ra " phù " một tiếng giữ bình tĩnh, cho dù không còn tâm tư hy vọng xa vời nhưng không thể ngăn cản nổi sợ hãi trong lòng cô như vậy ngay được.
Đúng là vô dụng! Tư Noãn Noãn vừa đặt tay lên chốt cửa mở vào vừa mắng mình.
Bước vào trong phòng, Tư Noãn Noãn đóng nhẹ cửa lại.
Đứng trước cánh cửa vừa đóng một lúc, Lê Bá Sâm từ cái bàn làm việc mới ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn nói.
" Cô biết cô đi trễ bao nhiêu phút không? " bình thường đi rất nhanh, nhưng hôm nay Tư Noãn Noãn lại đi chậm hơn.
Trước khi Tư Noãn Noãn đi đến biệt thự, Lê Bá Sâm đã đứng nhìn từ cửa sổ nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn. Cũng không biết tại sao bản thân anh lại lén la lén lút nhìn cô... nhưng không thể phủ nhận hình ảnh lúc nãy của cô vừa đi vừa nhìn ánh trăng kia rất đẹp.
Tư Noãn Noãn lắc đầu, Lê Bá Sâm nheo mắt nhìn cô một lúc lâu nói.
" Cởi đồ ra. " anh chỉ muốn nhìn xem trên cơ thể cô còn những vết bầm không thôi, nhưng không thể nào hỏi thẳng cô nên chỉ còn cách này thôi.
Tư Noãn Noãn đứng yên bất động thất thần, thì Lê Bá Sâm lại quát.
" Cô điếc hay sao? Đừng có nghĩ bản thân sắp làm mẹ của con trai tôi mà kiêu. "
Tức chết anh mà, cái con đàn bà chết tiệt này, sao lại có thể giả điếc như vậy. Vốn còn tâm tình để ý những vết bầm kia của cô, nhưng giờ chỉ làm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246958/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.