#BooMew
Tư Noãn Noãn đứng trước cửa phòng... môi câu lên chua xót mà cố bước đi xuống từng bước một.
Hai chân cô kịch liệt run rẩy, Tư Noãn Noãn cố gắng nắm thật chặt tay vịn cầu thang mà đi dần dần xuống dưới.
Giữa hai chân cô... cảm giác ê ẩm lại rất đau khi bước xuống, Tư Noãn Noãn cố gắng bước đi, cứ đi mãi cho đến khi ra phía sau biệt thự Lê Gia, đến ngôi nhà nhỏ của chính cô.
Đến ngôi nhà nhỏ, Tư Noãn Noãn buông lỏng cơ thể ra, ngồi bệch trong nhà, thở một hơi ra " phù " sau đó, lại nức nở khóc thành tiếng.
Cảm giác của cô lúc này đây.
Đau.. thật sự rất đau, nỗi đau này còn đau hơn nỗi đau bị Lê Bá Sâm dày vò. Trái tim cố chấp vừa gặp đã yêu, giờ lại nhận lấy tổn thương.
Tình Yêu đau đớn nhất là như vậy... yêu đơn phương đôi khi còn tốt hơn là thổ lộ sau đó lại bị chà đạp cái tình cảm đó...
Tư Noãn Noãn cười khổ, tại sao... tại sao cô lại khổ như thế này...
Khó khăn đau đớn thì thôi, tại sao lại để cô yêu anh ta?
- ----
Quản gia Lâm núp trong tối, nhìn chằm chằm vóc dáng nhỏ bé gầy gò của Tư Noãn Noãn đang rời đi, ông khẽ lắc đầu, thầm nghĩ " cậu chủ luôn đối xử với mợ như vậy, nếu có một ngày mợ bỏ đi. Chắc chắn cậu sẽ phải hối hận cả một đời này."
Dứt suy nghĩ, quản gia Lâm đang định rời đi thì bước chân khẽ khựng lại thấy Lê Bá Sâm đang đi xuống, quản gia Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246938/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.