#BooMew
Tư Noãn Noãn hai mắt trừng to kinh ngạc khi nghe Lưu Hà Mi nói không khỏi giật mình.
Tại sao lại bắt cô cởi áo khoác cùng với khăn choàng cổ ra chứ...
Lưu Hà Mi nheo mắt nhìn Tư Noãn Noãn nói.
" Cô muốn tự cởi hay chính tôi cởi cho cô? "
Bà thật sự hết kiên nhẫn rồi, cứ che che thì càng làm bà tò mò thôi.
Nhìn gương mặt sợ hãi đến tái nhợt của Tư Noãn Noãn, Lưu Hà Mi càng chắc chắn bà đã đoán đùng, nhìn Tư Noãn Noãn đứng yên bất động không nhúc nhích, Lưu Hà Mi đi nhanh về phía trước không nhanh không chậm kéo Tư Noãn Noãn.
" Buông ra... tôi nói cô không nghe sao? "
Lưu Hà Mi mạnh tay kéo tay áo của Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn cắn chặt môi nắm chặt tay áo môi mấp máy thanh âm run rẩy nói.
" Bác... đừng đừng như vậy... "
" Cô sợ cái gì? Chỉ là cởi áo khoác ra thôi mà... " Lưu Hà Mi hai mắt đỏ ngầu lửa giận nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn quát.
Tư Noãn Noãn vẫn không buông tay ra, tay cô nắm chặt lấy tay áo của bản thân. Chính cô biết nếu những vết bầm tím này bị thấy... nhất định sẽ gây phiền phức cho Lê Bá Sâm, lúc đó... Lê Bá Sâm chỉ càng thêm thô lỗ với cô thôi chứ có giúp ít được gì đâu...
Tư Noãn Noãn cố hết sức giữ chặt tay áo của bản thân.
Lưu Hà Mi thật sự tức giận, không nhanh không chậm nói.
" Người đâu còn không mau giữ lấy cô ta cởi áo khoác ra. "
Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1246933/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.